Dịch bởi Jane, edit by San
Năm thứ ba cao trung, điểm của Đường Ý chỉ ở mức trung bình, cô học chăm chỉ để có cơ hội vào một trường đại học tốt.
Ba mẹ của Đường Ý không có yêu cầu cao đối với cô, vốn dĩ chỉ mong cô học một trường đại học bình thường gần nhà, không ngờ Đường Ý lại có thành tích xuất sắc trong kỳ thi tuyển sinh đại học và đậu Đại học Sư phạm Thiểm Tây.
Lúc trở lại trường xem thông báo nhập học là cuối tháng bảy, Đường Ý dừng lại trước bảng danh dự của kỳ thi tuyển sinh đại học trước được dán ở cổng trường.
Mỗi lần đi ngang qua đây, cô luôn bước vội vàng không dám dừng lại. Thế nhưng cô luôn biết chính xác Giang Kiều Thành xếp hạng bao nhiêu và trúng tuyển vào trường đại học nào.
Trong buổi lễ tuyên thệ 100 ngày vào năm thứ ba cao trung, ban đầu nhà trường định mời Giang Kiều Thành về trường để đọc diễn văn nhưng sau đó, vì một số lý do, người đọc diễn văn ngày hôm đó là Ôn Tĩnh cũng học cùng trường đại học với Giang Kiều Thành.
Đường Ý không xa lạ gì với cô ấy cả.
Trong những câu chuyện về Giang Kiều Thành đã được nghe không biết bao nhiêu lần, cái tên Ôn Tĩnh chưa bao giờ vắng bóng.
Ngày đó trời quang mây tạnh, Đường Ý đứng ở trong đám người, chợt nhớ tới lời cô gái nói trên lưng Giang Kiều Thành đêm đó trong ngõ.
"Trong tương lai, tôi nhất định cùng Giang Kiều Thành phát triển một trò chơi và khiến nó phổ biến trên toàn Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hoa/1020540/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.