“Cậu ấy là con cô em hả? Sao lại họ Phù thế?” Người đàn ông sau lưng cô chợt hỏi một câu không đâu vào đâu.
“Cô có hai người con, một đứa theo họ cha, một đứa theo họ mẹ.” Phù Hiểu thì người ta hỏi gì mình đáp nấy, lòng cô đang rối như tơ vò.
“Ờ?” Đường Học Chính đột ngột ôm chầm lấy cô từ phía sau, “Vậy các con của tụi mình sau này có cần để một đứa theo họ mẹ không?”
Hơi thở nóng bỏng phả lên vành tai nhồn nhột, cô cố chống cự lại anh theo bản năng nhưng lại bị anh ghì chặt vào lòng, “Vợ, anh nhớ em…” Giọng nói trầm ấm sượt qua mang tai cô, yết hầu Đường Học Chính giật giật, cuối cùng anh cũng không nhịn nổi nữa mà liếm láp vành tai đầy đặn cuả cô.
“Đừng mà!” Phù Hiểu dùng hết sức bình sinh của mình để giãy dụa, cô bịt chặt hai tai đã hơi nóng lên và lùi ra sau mấy bước, “Không được!”
“Tại sao?” Anh không thích bộ dạng đề phòng này của cô, “Em không tin anh?” Tốt nhất là đừng trả lời anh là: “Phải.”
“Anh bảo tôi nên tin anh kiểu gì, chuyện đó vốn là không thể!” Mẹ anh ấy đồng ý ư, trừ khi Sao Hỏa va vào Trái Đất.
Đường Học Chính nheo mắt lại, “Tại sao lại không thể?” Thái độ của cô cũng kiên quyết đến mức kỳ quái. Còn nữa, sau khi nhìn thấy anh, trong chớp mắt ánh mắt cô ánh lên tia vui sướng, và ngay sau đó thì biểu cảm của cô trở nên rất kỳ quặc, cứ như đang liều mạng chống cự lại điều gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hieu-em-la-cua-anh/1220735/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.