Sợ rằng Tạ Dư Trì làm sao cũng sẽ không bao giờ đoán được thế giới mà nàng trọng sinh không phải là thế giới ban đầu.
Nàng đột ngột qua đời tại nhà. Trạng thái linh hồn đã lang thang bên ngoài rất lâu, lắc lư nhìn nhân sinh trăm thái, mới nhận ra mình đã chết, chỉ là một sợi hồn phách.
Tạ Dư Trì có chút chậm nửa nhịp, nàng bay đến nhìn cha mẹ mình, bọn họ khóc rất khổ sở, một đoàn thân thích cũng đến. Đây là —— lễ tang của nàng?
Tạ Dư Trì nghiêng nghiêng đầu trong không khí, bay xuống dừng lại trên quan tài của mình, nàng tò mò muốn chạm vào thi thể của mình qua quan tài, lại phát hiện đầu ngón tay xuyên qua quan tài, cũng xuyên qua thi thể của nàng.
Nàng ngao ngán bay lên trời, nhìn dáng vẻ cha mẹ già nua mà lòng nàng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Rốt cuộc, nàng đã chết như thế nào?
Cái gì cũng chưa làm ——
Thật đáng tiếc.
Tạ Dư Trì muốn khóc, lại phát hiện quỷ hồn không khóc được, nàng muốn ôm cha mẹ nhưng lại xuyên qua cơ thể họ...
Nếu, nếu có cơ hội khác...
Nếu sống thêm một lần...
☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆
Khi Tạ Dư Trì tỉnh lại, nàng đang ở trong một căn phòng xa lạ.
Nàng bò dậy khỏi mặt đất lạnh lẽo, hậu tri hậu giác nhận ra chính mình vậy mà có thực thể? Không phải nàng đã chết rồi sao?!
Tạ Dư Trì ngơ ngác nhìn đôi tay của mình, trắng nõn, mềm mại... Rất nhỏ.
Nàng nhìn xuống bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hanh-mat-the/2573071/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.