🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Ha, dù sao cũng không lo lắng đến mức bị dọa mềm." Thanh Hòa trợn mắt trào phúng.



"Ý cô là gì!" Người nọ tức giận tại chỗ.



"Ngô Khải, đang trên máy bay, bình tĩnh." Đại hán đồng hành giữ chặt người đàn ông kia, "Thủ lĩnh, tiểu tử này chưa tỉnh ngủ, ngài đừng so đo với cậu ta."



"Trước nay tôi không bao giờ so đo với chó." Thanh Hòa cười nhạo, "Trần Phong, anh nên thả cậu ta đi, chó điên sủa bậy sẽ cắn người."



"Cô ——"



"Yên lặng." Thuật Dung ngồi ở ghế lái cuối cùng cũng không nhịn được nữa, đột nhiên mở miệng quát bảo bọn họ ngưng lại, "Nếu không muốn ngồi ở đây, tự mình cầm dù nhảy đi."



Lập tức an tĩnh.



"Sao cậu không nói cậu có thù oán với Ngô Khải?" Xóc nảy một ngày, khi xuống phi cơ, Thuật Dung lạnh lùng hỏi bên tai Thanh Hòa.



Thanh Hòa ôm Tạ Dư Trì đang nửa sống nửa chết, rất là tùy ý, "Ai bảo cậu ta tự ti."



"Hửm?"



"Từng ngủ một lần, nhưng kém cỏi." Thanh Hòa không khỏi chậc chậc vài tiếng, "Ai ngờ cậu ta thẹn quá hóa thành giận."



"Ánh mắt thật tệ." hừ lạnh.



Thanh Hòa không phủ nhận, "Chơi chơi mà thôi, ai để ý nhiều như vậy chứ."



Tạ Dư Trì cố kìm chế cơn nôn của mình, nghe hai đại lão nói chuyện, nhận ra nàng căn bản không hiểu thế giới của đại lão...



Nhưng Thuật Dung vậy mà có thể lái trực thăng... Quả thực quá lợi hại.



Tổng cộng tốn mất hai ngày, bọn họ cắm trại nơi hoang dã,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hanh-mat-the/2573047/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.