"TV là bị ngộ thương, sô pha... Cô ta ném mình lên sô pha, rồi... Khụ, một chân giẫm thủng sô pha. Sàn nhà cũng vậy, cô ta không biết nhẹ nhàng là gì cả!" Vẻ mặt Thanh Hòa sống không còn gì luyến tiếc, cô thấy mình vẫn còn sống thật đã là một việc hiếm lạ.
"Bàn ăn là cô ta đang xách cổ áo mình ném mình lên, trực tiếp ngã, bây giờ mình còn đau muốn chết." Thanh Hòa nói càng lúc càng đau khổ, tại sao một kẻ biến thái như vậy lại muốn ở chung nhà với cô! Cô tìm đàn ông thì có gì sai! Còn không cho giải quyết nhu cầu sinh lý a! Đây là mạt thế, quản thật là rộng!
Thuật Dung gật gật đầu, "Cô ấy cai nghiện?"
"Các cậu đi lâu như vậy rồi, cô ta thật sự không nhịn được nữa mới hút hai lần." Thanh Hòa nói.
"Khá tốt." Thuật Dung gật đầu, "Cậu cũng nên an phận chút."
Thanh Hòa:...
Thuật Dung vậy mà không quan tâm đến mình chút nào! Người phụ nữ độc ác đam mê nghiên cứu này, sống với số liệu thí nghiệm của mình cả đời luôn đi!
"Ngày mai tìm người sửa tường cho xong đi." Thuật Dung nói xong, bỏ qua tầm mắt tràn ngập oán niệm và uất ức của Thanh Hòa, xoay người đi lên lầu.
Tạ Dư Trì nghĩ, Thuật Dung hẳn là đi thư phòng hoàn thiện các bức tranh minh họa của mình, dù sao thì lần này ra ngoài cô đã gặp được một số loài mới.
"Nhân sinh thật là gian nan." Thanh Hòa nhịn không được ai thán. Cô thấy Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hanh-mat-the/2573014/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.