"Đặc biệt... Trong toàn bộ căn cứ chị chỉ muốn giải phẫu một mình em! Cái này có thể gọi là đặc biệt?" Tạ Dư Trì cắn chặt răng, hít hít cái mũi, cảm thấy mạch não của Thuật Dung không giống người thường chút nào.
"..." Thuật Dung trầm mặc hồi lâu mới nói: "Đó là trước đây..."
"Cái gì mà trước đây! Chúng ta mới quen biết không lâu!" Tạ Dư Trì cảm thấy đau lòng, "Còn chưa tới một năm!"
"Khi tôi muốn giải phẫu em là thời tiết dần dần trở nên nóng hơn, hiện tại đã chuyển lạnh, đã lâu như vậy." Thuật Dung thở dài, "Tôi rất muốn giải phẫu em, nhưng không phải vẫn không làm sao?"
"..." Nếu chị thật sự giải phẫu, người nói chuyện với chị bây giờ chính là ma đó!
"Tôi rất nghiêm túc nói với em, tôi rất có hứng thú với em, vĩnh viễn sẽ hứng thú, tôi có thể chăm sóc em, bảo vệ ngươi, nhìn em trưởng thành, đi cùng em qua năm tháng, như vậy vẫn chưa đủ sao?" Thuật Dung nghiêm túc nói: "Em có thể tùy ý đi đến tòa nhà nghiên cứu, bất kể là tầng nào, tôi có thể dùng dấu vân tay của em làm một trong những mật khẩu. Mặc dù ở thành phố Z có rất nhiều phó căn cứ trưởng nhưng phó căn cứ trưởng của tôi chỉ có một."
"Có đôi khi tôi làm thí nghiệm đến mê mẩn, thật sự không nhớ rõ những chuyện khác, muốn tìm tôi có thể trực tiếp tới, sẽ không quấy rầy tôi." Thuật Dung mím môi, "Tinh hạch cũng đều cho em."
"..." Tạ Dư Trì hơi sửng sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hanh-mat-the/2572974/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.