Em sẽ không làm vậy, chị biết.
Tạ Dư Trì mím môi, tức giận cắn khóe miệng Thuật Dung, để lại một dấu răng nhỏ, đứng dậy đi ra ngoài tìm Liễu Thừa Giang lấy đồ ăn.
Bởi vì Thuật Dung bị thương, nàng đặc biệt nhờ Liễu Thừa Giang nấu một ít cháo nóng.
Thuật Dung nhìn Tạ Dư Trì đóng cửa lại, vẻ dịu dàng trên khuôn mặt dần dần biến mất, cô khó khăn vén chăn xuống giường, nhìn mình trong gương, sắc mặt tái nhợt, bụng và cánh tay phải đều bị băng bó chặt chẽ, thần sắc càng thêm lạnh lùng hơn.
"Xoảng"
Gương bị đánh nát, Thuật Dung giơ tay lên nhìn vết đỏ dần chảy ra từ lớp băng trắng trên cánh tay phải của mình, siết chặt nắm đấm.
Cô đã thua.
Cô đánh không lại Triệu Nghị.
Không phải cô có ý kiến gì với Triệu Nghị, cô rất kính trọng vị tướng quân này. Tuy nhiên, cô không cam lòng.
Đã lâu rồi cô chưa nếm mùi thất bại. Lâu đến nỗi cô vẫn chưa thoát ra khỏi cảm giác đó.
Bất lực, thất bại...
Thuật Dung hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại. Đặt tất cả các mảnh vỡ vào không gian đồng hồ, cô không muốn Tạ Dư Trì lo lắng.
Rõ ràng, cô nên là người bảo vệ và chăm sóc Tạ Dư Trì.
...
Việc tạm thời đình chiến này kéo dài cả một năm rưỡi.
Cái chết của Triệu Nghị đã khiến căn cứ D vô cùng nhục nhã, nhưng đồng thời, nó cũng khơi dậy sự tức giận và phẫn nộ của người dân nước D. Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hanh-mat-the/2572892/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.