"Nhị đương gia, ngài đã dậy chưa? Đại đương gia lên tiếng, để mọi người đến đại đường, thương lượng chuyện ngô bà cùng đại nha đầu." Hạ nhân ở ngoài cửa nói.
Trương Đại Thiên vội vàng mặc xiêm y, không có một chút buồn ngủ, trừ bỏ tinh thần hơi uể oải, thoạt nhìn cũng rất tươm tất. Lại nhìn Phương Dĩnh thần thanh khí sảng hăng hái đi theo phía sau, hạ nhân trong lòng bồn chồn, sao Phương công tử lại ngủ cùng một phòng với nhị đương gia? Không phải đã chuẩn bị phòng khách cho y rồi sao?
"Ngây ngốc cái gì?" Trương Đại Thiên dừng lại cước bộ, quay đầu gọi hạ nhân "Còn không đuổi theo?"
Hạ nhân vội vàng theo sau, cũng không còn tâm trí suy nghĩ về điều đó.
Tới đại đường, tiếng người ồn ào, một đám người tạo thành một vòng tròn, Hứa Tam Oản Lý Tú Lan cùng ngồi phía trên, phía dưới hai người đang quỳ, cánh tay bị dây thừng trói ở sau người. Hai người cúi đầu, đại nha đầu nhỏ tuổi sắc mặt tái nhợt, run rẩy, giống như ngay sau đó sẽ ngất xỉu đi, ngô bà nhìn qua trấn tĩnh hơn một chút, nhưng trên trán chảy mồ hôi tỏ rõ nội tâm bà ta lo sợ bất an."
"Đại ca." Trương Đại Thiên lên tiếng gọi, Hứa Tam Oản ý bảo hắn ngồi xuống, Phương Dĩnh cũng đi theo ngồi xuống.
"Việc này phát sinh ở Hứa gia trại, là ta quản lý chưa tốt. Huynh đệ đi theo ta nhiều năm chắc đều biết, Hứa Tam Oản ta bình sinh thống hận nhất cái gì." Hứa Tam Oản chậm rãi mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ga-thay-cua-dao-tac/2075436/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.