Lý Tú Lan ở phía sau núi ngây người một ngày, thời điểm trở về, được Hứa Tam Oản ôm vào trong ngực. Đường xuống núi có chút gồ ghề, Lý Tú Lan mơ mơ màng màng bắt lấy vạt áo của Hứa Tam Oản, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ, thoải mái rầm rì vài tiếng.
Hứa Tam Oản thả chậm cước bộ, nhẹ nhàng xoa nắn khuôn mặt trắng noãn của Lý Tú Lan, bước đi như bay, trở về Lý gia.
"Ai nha, tiểu thư cuối cùng đã trở lại!" Bà mai ra đón, thấy Lý Tú Lan đang ngủ, thoáng chốc im miệng, nhẹ chân nhẹ tay ôm Lý Tú Lan từ trong lòng Hứa Tam Oản qua. Đối với Hứa Tam Oản, vẫn là sắc mặt không hoà nhã như cũ.
Thời điểm Lý Tú Lan tỉnh lại, mắt mê man nhìn bốn phía, không biết khi nào đã ở trên giường trong phòng mình.
"Tam Oản ca ca?" Lý Tú Lan theo bản năng gọi một tiếng.
"Đại ca, không bằng rửa mặt, thấy rõ ràng lại gọi?" Lý Tú Mai cười khanh khách, kéo mí mắt Lý Tú Lan, Lý Tú Lan đau đến hút khí.
"Đại ca, huynh suốt ngày nhắc Tam Oản ca ca, muội còn chưa gặp qua đâu." Lý Tú Lan mặc một thân y phục nam nhi, lại như trước mang chút khí chất dịu dàng của con gái, so với Lý Tú Lan, càng giống học đồng hơn (học sinh nhỏ tuổi). "Không bằng ngày mai, muội đi nhìn một chút?"
Lý Tú Lan ngẫm lại, nói: "Cũng được. Vậy ngày mai chúng ta cùng đi."
"Chỗ phu tử thì sao?" Lý Tú Mai chần chờ.
"Một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ga-thay-cua-dao-tac/2075413/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.