Sau ngày hôm đó, Hòa Phi Lý Phù Dung cáo bệnh đóng cửa Thanh Tư Cung một thời gian không ra ngoài.
Sự hiện diện của Lý Phù Dung trước giờ vẫn nhạt nhòa nên có nàng hay không cũng chẳng mấy ai quan tâm, bất quá lại nói vài câu vô thưởng vô phạt,cả Hoàng hậu cũng chỉ hỏi tới một lần rồi thôi không nhắc tới nữa.
Lúc này trong Thanh Tư Cung, Hòa Phi Lý Phù Dung bị bệnh kia đang gối đầusay sưa đọc sách. Nhã Nhã sau khi châm mấy lần trà thì khẽ nhìn Lý PhùDung ai oán thở dài.
Lý Phù Dung rốt cuộc không chịu nổi nữa, dời mắt khỏi trang sách mà nhìn Nhã Nhã, hỏi:
- Em làm sao vậy?
Nhã Nhã bĩu môi nói:
- Tại sao tiểu thư cứ bình chân như vại vậy?
Lý Phù Dung ngơ ngác, chẳng hiểu gì cả, hỏi:
- Ta làm sao?
Nhìn Lý Phù Dung như vậy, Nhã Nhã tức tới dậm chân, trách cứ:
- Mọi người trong cung ai cũng cố tìm cách để gặp hoàng thượng, chỉ cómình tiểu thư, chỉ có một mình tiểu thư lúc nào cũng ngồi nhà ôm sách.Bây giờ còn hay nữa, nhất quyết đóng cửa cáo bệnh luôn, cứ như vậy tớikhi nào hoàng thượng mới nhớ tới tiểu thư đây? Ngài thử tính xem từ lúcngài vào cung tới giờ đã bao lâu? Gặp được hoàng thượng bao nhiêu lần...
Lý Phù Dung choáng váng nhìn Nhã Nhã như đang nhìn một oán thê.
Nàng không thể đem hết nguyên nhân hậu quả ra nói cho Nhã Nhã nghe được, lại không thể phụ lòng tốt của Nhã Nhã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung/3192693/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.