Trong Thanh Tư Cung, Nhã Nhã lo lắng lên tiếng hỏi Lý Phù Dung:
- Tiểu thư, phu nhân thật sẽ nghe lời ngài khuyên chứ?
Lý Phù Dung nửa ngồi nửa nằm trên ghế dài, chẳng thấy rõ điều gì trong đôi mắt đen tĩnh mịch ấy. Lý Phù Dung như lạc giọng:
- Ta cũng không biết.
Nhã Nhã lại càng gấp gáp, nàng luôn theo hầu Lý Phù Dung nên đương nhiên nghe thấy đoạn nói chuyện giữa Lý Phù Dung và Lý phu nhân. Qua đó, Nhã Nhã cũng phần nào hiểu ra thiệt hơn trong đó. Bởi vậy, nếu như Lý phu nhân không nghe lời khuyên can của tiểu thư, thì Lý gia có thể sẽ gặp tai họa, mà Lý Phù Dung, thân là người của Lý gia cũng sẽ không tránh khỏi liên quan. Càng nghĩ càng rối rắm mà nàng lại không thể làm được gì cho tiểu thư nhà nàng.
Lý Phù Dung bâng quơ nói:
- Nhã Nhã, em có biết vì sao con người luôn không thấy hạnh phúc không?
Giờ phút này Lý Phù Dung còn có tâm trạng nói đùa nữa. Nhã Nhã giận dỗi nói:
- Em không biết!
Lý Phù Dung lại nói:
- Bởi vì, con người không bao giờ biết đủ! Khi nghèo hèn sẽ cầu giàu sang phú quý, khi có tiền tài sẽ cầu danh lợi, mà khi có danh lợi rồi sẽ lại muốn có quyền hành nhiều hơn. Con người, sẽ luôn hướng mắt nhìn trước mặt mà không buồn ngoảnh mặt lại nhìn phía sau cho đến khi... gặp trắc trở. Khi đó, họ lại mong cầu được bình yên, mong muốn được quay lại những ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung/3192688/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.