Mấy ngày sau, hết hạn cấm túc, phi tần lại lon ton chạy tới Phượng Hoàng Cung thỉnh an.
Sau bài học lần trước, bọn họ đã biết giữ miệng hơn, không ăn nói lớn tiếng, cũng né tránh xung đột, chỉ nói toàn điều hay, lẽ phải. Phượng Hoàng Cung bất giác có được giây phút hòa thuận, yên ả.
Lý Phù Dung vẫn thu mình ẩn trong đoàn oanh oanh yến yến kia. Suốt cả buổi chỉ dám âm thầm nhìn lên Hoàng hậu một lần.
Hôm nay, Hoàng hậu có vẻ trang điểm đậm hơn mọi ngày, dù vẫn uy nga, quý phái như thường nhưng lớp phấn son dầy kia vẫn không che hết sự mệt mỏi trong mắt của nàng.
Quả nhiên, không bao lâu sau, Hoàng hậu bảo mệt mỏi cho các phi tần giải tán. Các nàng lúc đầu có vẻ cụt hứng vì những ngày qua đã bỏ công nghĩ đủ cách để lấy lòng Hoàng hậu mà không có cơ hội trổ ra, nhưng vẫn còn ám ảnh hình phạt lần trước nên có thể sớm thoát được cặp mắt của Hoàng hậu cũng cảm thấy hân hoan trong bụng.
Lý Phù Dung tự hiểu bản thân lại không thoát dễ dàng như vậy nên cũng thuận theo mà chậm chạp đi sau. Quả nhiên, vừa mới đi được mấy bước đã chạm mặt Trúc Nhi.
Trúc Nhi hành lễ với Lý Phù Dung rồi nói:
– Hòa Phi, Hoàng hậu cho gặp riêng ngài!
Lý Phù Dung gật đầu đáp:
– Dẫn đường đi!
Trúc Nhi xoay người đi trước mở đường.
Lần này, Lý Phù Dung không bị dẫn tới hậu viên lần trước mà được dắt tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung/3192644/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.