- Dung tỷ, tỷ có muốn nghe ta kể chuyện không?
Giữa Thanh Tư Cung trống trãi, Tô Tuyết bình bình cất tiếng nói.
Lý Phù Dung vẫn bảo trì trầm mặc, Tô Tuyết như nhìn như không, tiếp tục kể:
- Tỷ đã biết, ta là nữ nhi một thương gia. Gia đình của ta tuy không có quyền thế, tiền tài vô tận nhưng cha mẹ ta vẫn luôn thương yêu, chiều chuộng nữ nhi độc nhất là ta. Từ nhỏ, ta đã lớn lên trong sự bảo bọc chu toàn đó, là một đứa trẻ ngây ngô, vô lo vô nghĩ rồi dần dần trở thành một thiếu nữ mảy may không biết chuyện đời. Vốn dĩ, cha mẹ đã dự tính sẽ kén một rễ hiền, tiếp tục sản nghiệp và bảo vệ ta một đời. Ta cũng đã nghĩ tương lai của mình sẽ như vậy, bình bình an an trải qua một kiếp này, sẽ không có thay đổi nếu như... không có ngày đó xảy ra...
Ngày mà hắn xuất hiện!
Hắn ưu tú, sáng chói khiến trái tim non nớt của ta ngẩn ngơ, rồi quyết đoán, bá đạo bắt ta phải đi theo hắn!
Bất giác bị bỏ giữa hậu cung đáng sợ này, ta đã rất hụt hẫng, hoảng loạn. Dù ta không làm gì vẫn bị người người công kích, khích bác. Dù ta có đau khổ, van nài hắn hãy trả ta trở về nhưng đến cùng, hắn vẫn không chịu buông tha.
Những lời hứa hẹn, cam đoan của hắn chỉ khiến ta thêm tuyệt vọng.
Hắn biết ta muốn rời khỏi hoàng cung, muốn gặp cha mẹ, muốn né tránh tất cả, hắn càng buột chặt ta lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung/3192641/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.