Quả thật tin tức Lạc Quân Đế mất tích là có người mật báo cho bọn họ biết, cũng là kẻ đó khuyên bọn họ nhân cơ hội mà vào kinh thay đổi Lạc Quân Đế ngồi lên ngôi báu. Nhưng mà kẻ đó...
Lý Vĩnh Trường thấy Thanh Vương có vẻ trầm tư thì đắc ý nói:
- Thanh Vương, chắc hẳn bên cạnh ngài vẫn có người của kẻ đó chứ. Chẳng phải chỉ cần bắt lấy tra hỏi một chút là ra sao?
Thanh Vương, Lam Vương chưa nói gì thì có một tên trong đội ngũ đứng gần Thanh Vương, Lam Vương đã hốt hoảng muốn bỏ chạy. Thanh Vương làm sao cho hắn có cơ hội chạy, liền nhanh chóng thúc ngựa tới chăn đầu bắt lại.
- Rốt cuộc chuyện này là sao?
Tên gián điệp bị bắt hoảng loạn nhưng vẫn chối bai bải:
- Thanh Vương, ngài bắt tôi làm gì?
Mũi kiếm trên tay Thanh Vương càng dí sát vào cổ tên gián điệp, cắt một vạch dài trên cổ hắn, Thanh Vương đe dọa:
- Những lời hắn nói có thật hay không?
Tên gián điệp mồ hôi chảy đầm đìa, sợ hãi cái chết đến gần, vẫn cứng miệng nói:
- Lời ly gián của hắn mà ngài tin sao? Chẳng lẽ ngài không nhớ chủ nhân tôi đã giúp ngài như thế nào sao?
Phải rồi! Đường đường một vương gia cao cao tại thượng thế mà chỉ trong một đêm lại trở thành tội phạm lưu đày, đối với Thanh Vương mà nói đó chính là đả kích không thể chấp nhận nổi. Không biết đã bao lần, Thanh Vương vì nhục chí mà muốn phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung/3192614/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.