Tuy hai mươi năm đã trôi qua, nhưng khác với Lý Vĩnh Trường, Lý Phù Dung không già nua như vậy, thời gian cứ như đã bỏ quên Lý Phù Dung giống như mọi người đã lãng quên nàng, nhưng Lý Vĩnh Trường vẫn không nhận ra nàng. Chính bản thân hắn không hề nhớ tới nàng hay từ đầu đã không nhìn nhau?
Sau phút bất ngờ ban đầu, Lý Phù Dung đã bình tĩnh trở lại, quay về bộ mặt bình thản như cũ. Nàng nhìn bộ quan phục trên người Lý Vĩnh Trường, nàng không biết bây giờ Lý Vĩnh Trường đã làm tới chức quan gì nhưng chắc hẳn vị trí không thấp, nếu không, làm sao được Đại hoàng tử mời làm phụ tá.
Cũng không biết phải mở lời như thế nào, cả hai cứ im lặng.
Lý Vĩnh Trường nhìn ra dù lúc này Lý Phù Dung có bị hẻo lánh, có trở nên nghèo túng thì nàng vẫn thản nhiên như năm xưa, cứ trơ mắt thờ ơ nhìn mọi thứ. Nàng chưa từng hối hận vì hành động của mình sao?
Nghĩ tới những ngày tháng khi Lý Phù Dung tự tiện xin ý chỉ Lạc Quân Đế được tu hành tại gia, tất cả mọi người dù ngoài mặt không nói nhưng sau lưng không ít những lời châm chọc, ngáng chân Lý gia. Vào lúc đỉnh điểm nhất, Lý gia như trở thành mục tiêu phỉ báng chung của tất cả mọi người, khắp nơi đều bị công kích. Lạc Quân Đế lúc đó có thấy cũng trơ mắt làm ngơ, mọi người thấy vậy thì suy đoán Lý gia đã đắc tội với Lạc Quân Đế rồi, nghĩ Lạc Quân Đế muốn qua đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung/3192563/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.