Lý Phù Dung chìm trong đau khổ, mất mát vì cái chết của Nhã Nhã, người đã bầu bạn với nàng suốt ba kiếp mà như kẻ mất hồn, chẳng buồn suy nghĩ bất cứ chuyện gì.
Nàng đã quên mất! Đã hoàn toàn bỏ qua không nghĩ tới vì sao từ lúc nàng tỉnh lại tới giờ chưa từng nhìn thấy người thân của mình!
Đúng ra, ngay khi biết tin nàng gặp nạn, mẫu thân của nàng phải xuất hiện chăm sóc nàng rồi, hay ít nhất, Lý Phù Cát muội muội của nàng cũng sẽ tiến cung xem xét! Nhưng cho đến bây giờ, nàng chưa từng gặp bất cứ một ai!
Không một người nào!
– Gia đình của ta làm sao? Người thân của ta thế nào???
Lý Phù Dung như kẻ điên chụp lấy hai tay Tô Tuyết mà gặng hỏi. Tô Tuyết mặc đau đớn trên tay cũng không giãy giụa, nhưng cơ thể vì đau lòng mà run rẫy không ngừng, nước mắt chực trào tuôn ra.
– Nói điiii!!!
Thúy Nhi nhào tới tách Lý Phù Dung ra, Lý Phù Dung như kẻ man dại liên tục hướng Tô Tuyết gào thét:
– Tô Tuyết, ngươi nói điiii…
Tô Tuyết cắn môi đến bật máu, muốn khóc cũng không khóc thành lời.
Thấy Lý Phù Dung càng lúc càng mất khống chế, Ngọc Nhi chán ghét nói:
– Nương nương, nói cho nàng ta biết sự thật đi!
Tô Tuyết và Lý Phù Dung đồng loạt phản ứng:
– Không được!!!
– Ngươi nói!!!
Tô Tuyết gào lên:
– Ta cấm ngươi nói ra!
Ngọc Nhi cau mày, nàng là một trong những ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung/3192534/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.