Xe ngựa chạy trên đường hoa lệ tấp nập, Phù Nhã xiêm y ngọc bích, một thân trầmhương màu thu thủy, xinh đẹp mê người. Nàng vui sướng vén lên bức rèmdiễm lệ, rồi lại hạ xuống. Nàng ít ra phủ, trừ khi cùng ca ca cưỡi ngựa. Bình thường nàng thường ở trong phủ, nghe tỳ nữ tả lại ở ngoài phủ nhưthế nào, nhưng cũng không làm nàng có hứng thú. Nếu có thời gian, nàngthà rằng cùng ca ca đọc sách, cùng mẫu thân chơi cờ, hay một mình ởtrong phủ hưởng thụ mùi hương thơm ngát của hoa phù dung cùng sự tĩnhlặng, phủ đệ môt mảnh tình thơ ý hoạ, đối với nàng là thế ngoại đàoviên, cả nhà thuận hoà vui vẻ, tươi cười không sầu không lo, giống nhưcánh diều tự do tự tại.
Miệng nànggiống như anh đào nhỏ nhắn, giờ phút này khẽ mím lại, biểu hiên sự không kiên nhẫn, bên người nàng là một thị nữ khoảng mười lăm tuổi, lanh lợivui đùa. Phù nhã nghe chỉ cười có lệ, nàng cũng không góp lời. Xe ngựadừng lại, thị nữ nhảy xuống xe, đặt xuống một cái ghế đẩu, Phù Nhã bướcxuống ghế, bàn tay nhỏ xinh được Lưu Đình nắm chặt. Ông cười điểm điểmmũi của Phù Nhã, yêu thương nói. “Vui lên nào, chỉ là một buổi yến hộimà thôi.”
“Vâng phụthân,” Phù Nhã nhu thuận đáp lời. Đôi mắt thông minh khẽ khép, ẩn dấucảm xúc thật của mình. Gió lạnh bức người không bằng trong xe ngưa thoải mái ấm áp, cánh cửa màu son, chữ vàng óng ánh, hai con sư tử đá lớnngồi ở cửa, uy phong lẫm lẫm. Phù Nhã khuôn mặt tươi cười, nhìn mộtngười nam tử trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168978/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.