Phù Nhã âm thầm ảo nảo, kinh hãi nhìn hắc y nhân thân ảnh càng ngàycàng tiến gần, thu nhanh vạt áo, Du Nhã nghe tiếng chân nhỏ như muỗikêu, phán đóan… Nàng phải bảo vệ muội muôi…Khẽ cắn môi, bỗng nhiên dướibàn chui ra, thấy trên mặt đất Lưu Đình dĩ nhiên đã tắt thở, nước mắtrơi rơi, lạnh lùng nhìn hắc y nhân trước mặt…
Nguyên lai là Lưu gia nhị tiểu thư…Không hổ là người kế thừa của Lưutướng quân, có khí phách, có đảm lược…Vân vương gia lạnh lùng tánthưởng, ba phần thực bốn phần giả, Sở vương mày vừa hơi chút nhíu lạigiãn ra.
“Sở Thiên, uổng cha ta còn coi ngươi là tri kỷ, dưới cửu tuyền, tabiến thành quỷ cũng không tha cho các ngươi” “Du Nhã, đừng trách ta,muốn trách thì trách cha ngươi đắc tội với nhị hoàng tử cùng quốctrượng”. Ông cùng Lưu Đình là bạn thân nhiều năm, Lưu Đình thường xuyên đem Du Nhã theo qua phủ, ông đối với Du Nhã rất yêu thích, trong lòngtừng có ý muốn kết thông gia, nhưng hôm nay… Chỉ sợ nữ nhân này cũngkhông giữ được…
“Ha hả..” Vân vương gia cười gian “Sở vương, đây là thời cơ tốt chongươi lập công, ngươi không phải nói nguyện trung thành với nhị hoàng tử sao? Làm cho nhị hoàng tử thấy thiệt tình của ngươi đi”
“Vân Trọng ngươi..” làm cho ông xuống tay…nhẫn tâm đối với một tiểucô nương trói gà không chặt… Vân vương gia cười lạnh “Nhổ cỏ phải nhổtận gốc, không thôi gió xuân lại thổi, Sở vương, hay là ngươi không đành lòng, nếu nhị hoàng tử và quốc trượng biết…”
Sở vương lanh lùng nhìn hắn một cái, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168971/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.