Phong ba đình, lời đồn đãi rằng, thừa tướng triều trước cùng hộ quốcđại tướng quân mưu đồ bí mật, có lòng tạo phản, trăm vạn đaị quân vâykhốn kinh đô, bức vua thoái vị, vây hoàng cung bảy ngày, nhốt hoàng đếnhỏ tuồi, thừa tướng giám quốc một năm. Sau đó lấy hoàng đế ngu ngốc vônăng, tự xưng hoàng đế. Cho tới bây giờ đã hơn trăm năm, từ đó về sau,cái đình này được gọi là Phong ba đình
Gió xuân miên man, ánh nắng tươi sáng, Phong ba đình ở trong vùngngoại ô cách Thành nam hơn một trăm lý, bên cạnh là rừng thông xanh, che khuất ánh mặt trời, nơi này rất mát mẻ, thoáng hợp lòng người. Bên kiađường rất ít người qua lại, một mảnh bình nguyên xinh tươi đập vào mắt,cây cỏ xanh tươi, hoa dại tỏa hương, cảnh đẹp như thế mà đình lại có tên là Phong ba đình.
“Tiểu thư, Ngũ hoàng tử sẽ đến chứ?” Băng Nguyệt nhìn xem sắc trời,lại nhìn xem Lục Phù đang nhợt nhạt cười ở một bên, có điểm lo lắng hỏi. “Băng Nguyệt, ngồi xuống nghỉ chân một chút, cứ đứng vậy không thấyphiền sao?” Buồn cười nhìn nàng mạnh mẽ đi tới đi lui, Lục Phù nũng nịulên tiếng, cách đó không xa, Vô danh cũng đứng, giống như một thủ vệ, mà Bổn Nguyệt chờ lâu có điểm mệt mỏi, ghé vào bàn đá chợp mắt, chỉ cóBăng Nguyệt bất mãn lẩm bẩm.
Lục Phù ngẩng đẩu, điềm đạm cười, đang đợi… Bỗng nhiên Vô danh phithân vào chòi nghỉ mát, Lục Phù càng cười vui vẻ, Bổn Nguyệt ngẩng đầu,nhanh đứng dậy, ba người hình thành một vòng bán cung, đứng ở phía sauLục Phù.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168958/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.