Vào chính ngọ, trong Tây sương yên tĩnh không có tiếng động, thu đã qua, hoa mai nở rộ càng thêm diễm lệ, xinh đẹp tuyệt trần, mưa hoa theo gió tung bay, lá hòe rơi rụng đầy đất, vàng úa héo tàn, lẫn lộn trong trận mưa hoa, hiện ra một phong thái khác.
Lúc Sở Cảnh Mộc đi vào Tây sương đã cảm nhận ��ược hương thơm nồng đậm, hoa mai cùng lá hòe tương phản nhau tạo thành một vẻ thê lương cùng tráng lệ. ….Đây là lần đầu tiên hắn vào Tây sương sau đêm động phòng…Lúc hắn thành thân, nghĩ sẽ biến nơi nầy thành tẩm phòng, nhưng sau khi thành thân, đây là lần đầu tiên
Thị vệ trong phủ biết hắn cùng Lục Phù chỉ có danh nghĩa phu thê, hữu danh vô thực, không biết nàng có cảm giác gì…chưng từng nghe qua nàng oán hận….
Đường mòn lót sỏi hợp với đình nghỉ mát và dao trì, khắp nơi cảnh đẹp hài hoà, chòi nghỉ mát hợp với ngọc giai…Sở Cảnh Mộc chấn động…
Nơi ngọc giai, tóc mây của Lục Phù chỉ được giắt một cây trâm làm bắng ngọc đơn giản, …Vài sợi tóc dài ve vuốt hai má nàng, nghịch ngợm ôm ấp khuôn mặt như ngọc ôn nhuận, nàng đang cười nhẹ, váy dài màu hồng nhạt bay bay, trên người được khoát thêm một kiện áo choàng da điêu, ngọc giai càn tôn lên làn da trắng như tuyết của nàng, thanh nhuận như ngọc, như hàn mai trong viện đang nở hoa. Đôi giày thêu được đặt ngay ngắn bên cạnh, hai bàn chân như ngọc trơn bóng đang đung đưa đùa giỡn trong nước, tiếng cười của nàng theo gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168914/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.