Từ xa xa liền thấy một bóng người trắng như tuyết, đang ngồi yên lặng trong chòi nghỉ mát, thản nhiên mỉm cười, nhan sắc xinh đẹp làm mờ đitất cả, trách không được ánh trăng hôm nay xầu hổ ẩn mình vào mây không thấy bóng dáng.
Sở cảnh mộc nở nụ cười.. Đó là vương phi của hắn..là thê tử của hắn a…
Làm cho bước đi của hắn cũng nhẹ nhàng không ít…
“Trời đông giá rét, như thế nào lại ngồi ở đây, nếu cảm lạnh làm saobây giờ?” Sở cảnh mộc vừa vào chòi nghỉ mát liền thản nhiên trách cứ,trong giọng nói lại rất yêu chiều….Ngồi ghé vào ghế đá…
Lục phù thấy hắn có điểm không giống bình thường, có phần kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn bầu trời nở nụ cười…
“Sao ngươi lại tới đây?”
“Nói cái gì vậy, vương phi của ta ở đâu, bổn vương đương nhiên phải ở đó” Sở cảnh mộc cười khẽ, vươn tay đến, giọng ấm áp “ Lại bên nầy, ta giúp ngươi giữ ấm, một chút nữa sẽ quay về nhà”
Lục phù đăm đăm nhìn tay hắn đang vươn ra, có thể cảm nhận được độ ấm của hắn, nhập vào mắt nàng chính là khuôn mặt tuấn tú đang tươi cười,mềm mại vươn tay, cười duyên tức thì nhào vào lòng hắn ôm ấp, quả thựcấm áp đến cực điểm..
Ngồi trên đùi, Lục phù thuận tay ôm thắt lưng hắn, mặc dù vẫn cườinhưng tâm tư không ngừng xoay chuyển, nhiều điểm mâu thuẫn đang nẩy sinh trong lòng…Nàng vốn là hận bọn họ, hận không thể cho bọn họ thiên đaovạn mã, vì sao lại tham lam luyến tiếc sự ôm ấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168906/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.