Trời đông giá rét, gió lạnh gào thét, bông tuyết bay bay trong không trung,
Vào lúc chạng vạng, trời lạnh lại trầm, làm cho người ta có cảm giác nặng nề, có một vị nữ nhân đến trước Sở vương phủ…
Nàng đứng yên thật lâu, mặc cho tuyết rơi nhiều cũng không mở dù,bông tuyết bám đầy tóc trắng xóa, trên người nàng là xiêm y đơn bạc của tỳ nữ, ở trong trời đông giá rét cảm thấy lạnh run…
Mặc dù dung nhan hé ra trắng bệch, lại rất xinh đẹp làm muôn hoa cùng minh nguyệt cũng xấu hổ ẩn mình, ở trong tuyết bay bay càng thêm vẻđiềm đạm đáng yêu..
Nàng nói có chuyện gấp tìm vương gia.
Thị vệ giữ cửa đều là người mới tới, nhận không ra nàng, nói vươnggia có chuyện còn chưa hồi phủ, chỉ có vương phi ở bên trong…Thấy nànglà một nữ tử thống khổ đáng thương đứng ngoài cửa, nên bọn họ cho nàngvào trong chờ, nàng không chịu, cố chấp đứng đợi ở ngoài tuyết rơi, giólạnh tạt vào khuôn mặt mềm maị làm nàng cảm thấy đau đớn..chờ…
Con ngựa trắng của Sở cảnh mộc nhập vào mắt là khi mặt nàng cứngngắc vì lạnh, liền có tia thả lỏng..trong mắt ẩn chứa chờ mong.
Lâm long là người thứ nhất phát hiện ra nàng, sắc mặt đaị biến, sốt ruột nhìn về phía Sở cảnh mộc “ Vương gia”
Nhìn theo ánh mắt hắn, Sở cảnh mộc cũng thấy kinh hãi, người trongtuyết vẻ thống khổ bi thương, hắn cuống quit nhảy xuống ngựa, Vân uyểnphù cũng vội vã chạy qua, nhưng vì hai chân đứng ở ngoài tuyết đã lâuđông cứng lại, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168899/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.