Gió lạnh, lạnh lòng người, như rít gào trong đất trời mờ mịt, vàobuổi sáng sớm, nơi Thành bắc vẫn chưa có dấu chân người, một bóng dángnhỏ bé yếu ớt đang đi trong tuyết, bước từng bước thong thả, thâm trầm…Ở trong tuyết lưu lại hoàng loạt dấu chân…
Trong Hoa mai lâu, tâm trạng của Bôn nguyêt Băng nguyệt đầy vẻ bấtan,..cắn răng nhìn sắc trời ở bên ngoài, càng thêm bất an, Vô danh ngồi bên cạnh bàn, mày nhíu chặt lại…
“Làm sao bây giờ, vương phi còn chưa trở về, gần đây lại gặp nhiều sát thủ, nếu có việc xảy ra ngoài ý muốn làm sao bây giờ?”
“Đúng vậy, Vô danh, ngươi cũng nói gì đi, thân thủ của vương phikhông giỏi, đi một mình gặp sát thủ làm sao bây giờ? Hơn nữa gần đâysát thủ lại xuất hiện thường xuyên, vương gia lo lắng muốn chết, bây giờ còn chưa trở về, hắn đang chuẩn bị đi tìm người…”
Vô danh ngồi yên, trừng mắt liếc các nàng một cái, “Nếu biết nguyhiểm, vì cái gì còn muốn nghe lời nàng làm ta rời khỏi, bằng không ta có thể vụng trộm đi theo phía sau bảo vệ a…”
Bôn nguyệt cúi đầu ấp úng “ Vương phi nói chính là nàng đoán đượcngươi sẽ làm như vậy mới đem người rời khỏi, mỗi năm vào mùa đông nàngsẽ biến mất một ngày”
“Đi nơi nào?”
Bôn nguyệt Băng nguyệt cúi đầu đáp lời “ Không biết, vương phi chưa bao giờ cho chúng ta theo cùng”
Vô danh bất đắc dĩ thở dài, hai người nầy cũng quá thành thật..Tìnhhuống phức tạp như vậy, những việc ngoài ý muốn có thể xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168889/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.