Hương khí luợn lờ, bức rèm cửa lay động, minh châu phát ra ánh sáng,nhu sa trên đỉnh giường nhẹ bay theo gió, có thể thấy đây là một nơiquyền quý.
Trong phòng, hương thơm ấm áp tỏa ra bốn phía, chỉ có hơi thở đều đặn của nữ tử tuyệt sắc, không gian yên tĩnh làm cho người ta cảm nhận được rõ ràng, hai người thị nữ tú lệ đứng yên một bên, mặt không chút thayđổi cúi đầu…
Khi Lục phù tỉnh giấc đã vào lúc đêm khuya, hai hàng lông mi chớpchớp rồi mở ra, trí óc cũng dần dần khôi phục, cuối cùng nhớ lại tiếngcười quỷ dị của tên quan sai cùng một cái ôm rất chặt vào hôm qua, trong mông lung chỉ nhớ mơ hồ hình dáng và tiếng cười yêu mỵ, tiếp theo nàngbị rơi vào hôn mê…
Nàng trầm tĩnh nhìn qua hai người thị nữ đứng bên giường, trong phòng bày đầy đàn mộc, ngọc thạch, trên tường treo nhiều bức hoạ danh giá,ngọc trụy trên màn giường lay động, trên bàn chén ngọc phát sáng, thi nữ ăn mặc đẹp đẽ, so với tiểu thư nhà quyền quý càng thêm tôn quý, có thểthấy đây là gia đình không phải tầm thường, ai có năng lực nâỳ, có thểcướp nàng từ trong thiên lao ra…
“Sở vương phi vạn phúc” Hai người thị nữ thấy nàng tỉnh lại, lật đậtthỉnh an, vạt áo lay động, hoa mai thơm nức mủi, cùng thưa “ Nô tỳ, Minh châu, Minh nguyệt tham kiến Sở vương phi”
“Đây là đâu’ Lục phù đứng dậy, không tìm thấy áo choàng trên người,không khỏi nhíu mày, trong phòng ấm áp đến cực điểm, mặc dù không có áochoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168869/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.