Đêm khuya trong Di trữ cung, cảnh vật yên tĩnh, ánh sáng mờ nhạt củangọn nến hơi lay động, mờ mờ ảo ảo bao phủ Di trữ cung, trông có vẻ quỷ dị âm trầm
Bởi vì lạnh lẽo, đã sáng rồi mà Lục phù vẫn cuộn mình trong chăn,liền bảo Minh châu Minh nguyệt đi nghỉ ngơi, nàng biết hai thị nữ nầycũng không đơn giản, bước đi nhẹ nhàng chứng tỏ họ là người biết võcông, có lẽ được Tấn vương phái tới đây để giám sát nàng.
Bóng đêm làm cho hô hấp vào ban đêm có vẻ khó khăn hơn, Lục phù nằm ở trên giường trằn trọc, cứ lăn qua lăn lại không ngủ được. Nghe gió mạnh ngoài cửa sổ không ngừng gào thét, trong đêm giống như tiếng dã thúrít gào, như muốn nuốt sống tất cả vạn vật trên thế gian.
Lục phù ngồi dậy, rồi thở dài, cho đến hôm nay nàng vẫn còn lolắng, ý định muốn đánh cuộc cho thấy nàng phải hoàn toàn tin tưởng Sởcảnh mộc.
Nếu mà hắn đến đây, ván cờ vì thế sẽ bị sửa lại.
Nàng kéo chăn cao lên đắp kín cả thân mình, …….
Phù nhi, hận thù của ngươi, ta giúp ngươi báo.
Dù cho ta có dùng cả đời mình, cũng sẽ thỏa mãn nguyện vọng cả đời của ngươi.
Những lời nói của Sở cảnh mộc như còn vang bên tai, thanh thanh côngkích linh hồn của nàng, đáy lòng vốn lạnh lẽo cứng rắn cũng mềm yếu đi,cho tới khi rơi vào cảnh giam cầm nàng mới cảm nhận được tấm lòng củahắn rất đáng được trân quý.
Sở cảnh mộc, nếu ta tin ngươi một lần, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168865/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.