Trong bóng đêm mờ mịt, ngay cả gió gào thét cũng không còn sức để thổi.Những tia chớp lóe lên chiếu vào một gương mặt tuấn tú âm trầm.“Ngươi quảthật là người không có trái tim.” Tấn vương nhắm mắt lại, trong giọngnói đầy vẻ tuyệt vọng, hắn đang nghĩ về sự chấp nhất của bản thân và sựnhẫn tâm của nàng mà tuyệt vọng. Vì nàng, hắn đã mất tất cả, nhưng nàng lại còn bày mưu hãm hại hắn?
“Rõ ràng Bổn vương có thể cảm nhận ngươi đã mềm lòng, vì sao lại làm như vậy?” Hắnnắm lấy bả vai nàng, rít gào, giống như con dã thú đang rống lên, âmthanh này nàng chưa bao giờ nghe qua, nó ẩn chứa đầy tuyệt vọng cùng đau thương…
Lòng Lục Phù rất phức tạp nhìn hắn, đúng vậy, nàng đã mềm lòng, nhưng điều đó khôngcó nghĩa là nàng sẽ bỏ qua cho hắn, từ nhỏ thù hận chồng chất, đêm nằmmơ cũng muốn nhìn thấy hắn bị lăng trì, như thế nào nàng có thể bỏ quacho hắn.
“Khi mê mang trên Thành lâu, khi nhìn thấy con diều bị đứt dây, vẻ tươi cười thuầnkhiết của hắn, những giọt lệ trong đêm cung biến xảy ra, khi hắn khócthương mẫu phi, tất cả đều làm nàng rung động, nhưng lại như thế nào?
Từng có mêhoặc, từng có bàng hoàng, từng có giãy dụa, những cảm xúc đó đều bị nàng chôn sâu vào tận đáy lòng, vĩng viễn chúng không thể thấy ánh mặt trời, nàng không cho phép mình động lòng, mặc kệ là xuất phát từ lòng thươnghại hay là do nguyên nhân gì khác, nàng cũng không muốn đề cập tới những tình cảm phức tạp trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168835/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.