Khi Lưu Phong đến thăm nàng trời đã về chiều, Lục Phù nhìn thấy caca vui mừng như một chú chim nhỏ, chạy tới dụi đầu vào ngực hắn làmnũng. Mặc dù từ nhỏ ca ca hay nghịch ngợm, gây sự nhưng nàng biết ca calàm vậy chỉ vì muốn đem tất cả áp lực trong lòng phát tiết ra ngoài,tận đáy lòng ca ca rất yêu thương hai tiểu muội.Đứng xa xa, Sở Cảnh Mộc nhìn Lục Phù cười tươi như hoa, nàng cườithật hồn nhiên vui vẻ với Du Nhã và Lưu Phong, trên mặt hắn hiện lên vẻyêu chiều, lòng thầm ngưỡng mộ tình huynh muội thân thiết của họ.” Phù nhi, không biết khi nào ngươi mở rộng lòng mình, có thể cười với ta như thế?” Hắn thở dài rồi bước đi.Tình cảm huynh muội của họ vững chắc và đáng quý hơn bất kì vật gì trên thế gian này, không có gì có thể phá vỡ được.Trong đình viện ở Tây Sương, Lưu Phong cười xoa xoa mặt Lục Phù“Chậc chậc, vẻ mặt của tiểu nha đầy này là vẻ mặt của một kẻ gây taihọa mà, so với trước đây càng xinh đẹp hơn, gây họa càng thảm hơn a”Nàng ngước mắt lên nhìn Lưu Phong, bĩu môi “Huynh cũng anh tuấn mà, hai chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân.”Lưu Phong – phong độ có thừa, vừa nho nhã lại vừa trầm tĩnh, giỏigiang, giống như sắt thép được tôi luyện trên sa trường. Ca ca bướngbỉnh ngày nào của nàng hôm nay đã trở thành một nam tử anh hùng đỉnhthiên lập địa.Lục Phù chợt nhớ tới ngày giỗ hôm đó mình đã gặp một người, nànglên tiếng hỏi: ” Thì ra người muội gặp trong ngày giỗ hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168823/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.