Địa lao. Phù Dung các
Không khílạnh lẽo của địa lao trong Phù Dung các so với kinh thành chỉ hơn chứkhông kém, mặc dù đang là mùa hè nhưng cũng khiến người lạnh thấu xương chứ đừng nói những ngày đông giá rét.
Khung cửa sổ nhỏ được cố y để mở, từng trận gió lạnh gào thét thổi vào địa lao, khiến người lạnh run.
Trừng Nguyệt theo cửa sổ đi xuống, nhìn lướt qua khung cảnh xung quanh, khẽ nhếchmôi có ý khinh thường, vẫn giữ dáng vẻ trêu đùa như trước “Ai da, vịHoàng tử này thật có mạng cầm thú nha, tra tấn như vậy mà còn sống.”
Vài người đi trong tuyết rơi, có người anh tuấn, có người xinh đẹp, nhưng nétmặt mỗi người đều lộ vẻ châm biếm, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía namtử toàn thân đầy vết thương, bị tra tấn chỉ còn da bọc xương dưới địalao, ánh mắt không một chút xót thương.
“Nếu khôngphải cầm thú thì sao có thể đê tiện như vậy?” Di Nguyệt cười lạnh “Maymắn hắn không cầu xin tha thứ, nếu mở miệng bổn tiểu thư sẽ đem hắn bỏvào chảo dầu.”
“Ngươi đừng nói vậy, phu nhân bảo không nên giết hắn, nhưng ta thấy so với chết cũng không khác nhiều lắm!”
“Đúng làkhông có gì khác biệt, nhưng lúc này không phải thời điểm thích hợp đểhắn chết, quên rồi sao? Phu nhân còn rất nhiều trò hay, để ta nghĩxem….” Trừng Nguyệt vừa nhìn hắn vừa đề ra ý kiến “Hay là cắt gân chângân tay của hắn? Người như thế dù thả ra cũng chỉ là một tên phếnhân!”
Khóe môi Di Nguyệt nhếch lên, mỉm cười ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168772/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.