Anh Tư lại chỉ tay về phía Phù Dung và Thành Luân.
- Đây là Phù Dung. Là chị của bé Nhàn con của cô Út mình. Còn đây là anh hai Luân là con bác hai mình.
Chàng trai tươi cười hướng tay về phía Thành Luân.
- Chào anh! Em là Hoàng Quân bạn học của Trí!
Thành Luân cũng đưa tay ra bắt lấy tay Hoàng Quân cười nói:
- Anh gọi em là Luân được rồi! Em còn nhỏ tuổi mà! Trí gọi em là anh cũng bởi vai vế thôi. Anh không cần gọi theo Trí đâu.
Nhưng Hoàng Quân lại cười nói:
- Cũng chỉ là tiếng xưng hô thôi. Đâu có gì quan trọng. Em là bạn của Trí thì đương nhiên phải gọi theo Trí rồi. Chừng nào ra ngoài tới lúc đó thì tính sao. Mà vừa rồi anh hát rất hay đấy!
Thành Luân cũng chỉ có thể cười cười:
- Cũng chỉ là hát cho vui thôi. Ha ha..
Hoàng Quân lại quay sang Phù Dung:
- Bé Dung vừa rồi hát vô cùng hay. Nếu em không chê anh, một lát nữa em có thể cùng anh song ca một bài không?
Phù Dung định mở lời từ chối, nhưng anh Tư đã lên tiếng trước:
- Được đó! Bé Dung! Em song ca cùng Quân đi. Quân hát hay lắm đó. Nhưng mà không khi nào mà bắt nó hát được đâu. Nay nhờ em mà anh lại có thể nghe nó hát đó. Đồng ý dùm anh Tư đi mà bé Dung Dung "dễ sương".
Phù Dung khó hiểu hỏi:
- Bộ anh Tư hát không hay hả?
Ông bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-se-mai-khong-tan/2641259/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.