Thời gian thấm thoát trôi mau, mới đó mà Phù Dung đã tốt nghiệp cấp ba rồi. Phù Dung cũng thử đi đại học xem mình có đậu không. Không ngờ cô cũng đậu đấy. Cô đậu một trường ở thành phố và một trường của tỉnh. Dĩ nhiên là cô sẽ chọn học trường ở tỉnh rồi, mà ngành cô chọn chính là giáo viên. Bởi vì cô nghĩ chỉ có ngành đó cô mới yên tâm ở bên cạnh cha mẹ đến già được. He he
Từ nhà Phù Dung đến trường đại học nếu chạy với tốc độ 30km/h, cũng chỉ mất khoảng 45 phút. Cho nên, cô cũng vẫn đi đi về về mỗi ngày, chỉ khác là cô chỉ đi sớm và về trễ hơn thôi.
Còn Kim Phúc, cậu ta vậy mà cũng đậu đại học đấy. Xem như không phụ sự kỳ vọng của Minh Trọng. Chỉ là cậu ta cũng chọn học chung trường ở tỉnh với Phù Dung. Có điều ngành cậu ta học lại là ngành Kinh tế. Mà cho dù cậu ta có học ngành gì, hay học ở đâu thì sau này cũng sẽ về tiếp quản tiệm vàng của gia đình cậu ta thôi. Đó là điều hẳn nhiên mà. Ai bảo cha mẹ cậu ta có mình cậu ta là con trai duy nhất làm chi.
Còn về Hoàng Quân thì khỏi phải nói rồi. Tuy cô không biết hiện tại cuộc sống của hai anh em hắn ra sao. Nhưng mà cô biết chắc phải rất giàu có. Có thể bây giờ Minh Khanh đã là chủ tịch tập đoàn cũng không chừng. Anh giàu thì em sao có thể nghèo được.
Hơn nữa, lần đó Minh Trọng có nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-se-mai-khong-tan/2641219/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.