Chiếc áo cũng có mùi hoa hồng nhè nhẹ giống như mùi bàn tay cô lúc nãy vậy. Thật thơm! Đây cũng là mùi hương của cơ thể cô. Tuy kiếp này cô đã đổi một cái thân thể nhưng làn da, bàn tay, mùi thơm cơ thể của cô cũng không khác gì kiếp trước. Hoàng Quân ôm chiếc áo thỏa mãn hít từng hương thơm, hắn bây giờ không thể ôm được cô nhưng có thể ôm được chiếc áo của cô cũng đã là thỏa mãn. Hành động vừa rồi của hắn đã làm cô sợ hãi, hắn không biết sau này hắn liệu có còn cơ hội có thể tiếp cận cô nữa hay không? Có lẽ cô sẽ lại tránh hắn như kiếp trước cho xem. Nhưng làm thì cũng đã làm rồi, hắn cũng đâu thể nào hối hận được nữa. Mà cũng không biết cô có trở lại lấy chiếc áo không? Hắn cũng rất hy vọng là cô sẽ trở lại.
Hoàng Quân cứ thế mà ôm chiếc áo ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết. Trong mơ mơ màng màng hắn nghe một tiếng gọi êm dịu bên tai:
- Quang Thịnh.. Quang Thịnh..
Hắn từ từ mở mắt thì thấy Phù Dung đang nở nụ cười thật tươi nhìn hắn nói:
- Em bỏ quên chiếc áo nên trở lại lấy.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sâu Lười
2. Chiều Hư
3. Cấm Động, Yêu Nghiệt Này Là Của Tôi!!
4. Hồng Trần Ái Tình
=====================================
Hoàng Quân vui mừng nói:
- Em.. em không giận anh chuyện vừa rồi sao?
Phù Dung lắc đầu dịu dàng nói:
- Em sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-se-mai-khong-tan/2641190/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.