Nghiêm Giai Ngọc gọi làm mấy nhân viên bưu điện đang nói chuyện với nhau ngẩng đầu nhìn thoáng qua hai người chứ không có ý gì là lập tức tới. Nghiêm Giai Ngọc còn định gọi, Vương Quốc Hoa đã đưa tay chặn cô lại. Hắn nhỏ giọng nói:
- Không cần.
Vương Quốc Hoa không thèm để ý đến phản ứng của nhân viên bưu điện. Năm 94, 95 này tác phong làm việc của cơ quan nhà nước chính là như vậy. Bây giờ Nghiêm Giai Ngọc không hài lòng thì có lẽ căn bản không nghĩ tới quần chúng bình thường lúc đến huyện ủy làm việc.
Vương Quốc Hoa giương mắt nhìn quanh một vòng thấy trước cửa bưu điện có một người đàn ông trung niên đang ngồi chồm hổm hút thuốc. Mắt tên này không ngừng nhìn quanh, y cũng nhìn Vương Quốc Hoa một cái rồi nhìn sang nơi khác.
- Đi.
Vương Quốc Hoa túm lấy tay Nghiêm Giai Ngọc, hắn không để ý thấy vẻ mặt Nghiêm Giai Ngọc lúc này rất đặc sắc. Đúng thế, Nghiêm Giai Ngọc không nghĩ hắn cầm chặt tay mình không bỏ ra, chuyện này đã bao lâu không xuất hiện? Nghiêm Giai Ngọc hoàn toàn không nghĩ ra. Tim cô đập loạn, tai nóng lên, mắt nhìn quanh xem có người quen nào hay không?
Người đàn ông ngồi ngoài cửa thấy Vương Quốc Hoa và Nghiêm Giai Ngọc đi tới, y nở nụ cười đầy khinh thường. Y đứng lên định nói chuyện thì Vương Quốc Hoa đã dành trước.
- Tôi muốn mua một chiếc điện thoại di động, đắt một chút không sao, loại có thể dùng làm gạch đừng nhắc, là điện thoại của Ericsson là tốt nhất.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/39776/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.