- Chủ tịch, bây giờ là 9h, từ Nam Sơn đến tỉnh thành ít nhất mất năm tiếng đi xe, đến tỉnh thành cũng muộn. Không bằng ngài nghỉ trước, tôi cũng ngủ một lát, lát tôi lái xe.
Vương Quốc Hoa trầm ổn đưa ra đề nghị của bản thân. Tằng Trạch Quang thầm nghĩ tên này còn có thể lái xe ư? Đề nghị này rõ ràng có ý khác, không cần mang theo lái xe của khách sạn, chuyến đi này bí mật, càng ít người biết càng tốt. Còn có một ý khác là Vương Quốc Hoa vừa uống rượu, cứ như vậy lái xe sẽ không an toàn.
Sự cẩn thận của Vương Quốc Hoa làm Tằng Trạch Quang thầm khen trong lòng. Y gật đầu nói:
- Được, cứ như vậy đi.
Nói xong Tằng Trạch Quang dập máy xuống. “Coi như cậu ta miễn cưỡng qua cửa thứ nhất”
Thử thách hay không Vương Quốc Hoa không ý thức được. Sau khi đi ra hắn trực tiếp tới phòng Khương Cung Ninh mượn xe, lý do không nói còn nói không cần lái xe. Khương Cung Ninh cũng không hỏi gì, thậm chí lúc Vương Quốc Hoa lấy điện thoại phòng thì y cũng lấy cớ rời đi.
Khương Cung Ninh đứng ngoài hút thuốc khá lâu, lúc Vương Quốc Hoa đi ra, y cười nói:
- Quốc Hoa, chiều thằng ranh con nhà chú gọi về nói bảo chú cảm ơn cháu thay nó, còn nguyên nhân cụ thể nó không nói.
Khương Cung Ninh không nói thật. Thực tế Khương Nghĩa Quân đã nói rõ mình đang ở tỉnh thành, dựa vào quan hệ của Vương Quốc Hoa mà làm xong thủ tục mở cây xăng ở quận Lưỡng Thủy. Ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/39772/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.