Thôn Vương gia câu về tối rất nhanh yên tĩnh, tiếng côn trùng kêu là giai điệu chính. Nhưng nhà Vương Lão Thật hôm nay lại sáng rực lên bày bảy tám bàn ăn. Bàn chính giữa phân biệt ngồi mấy người như bố con Vương Quốc Hoa, anh rể Tạ Mãn Hòa, bí thư chi bộ thôn Vương Hữu Hòa, trưởng thôn Vương Long, đội trưởng dân phòng Vương Hổ.
Vương Quốc Hoa làm ăn tốt, có thể ngồi cùng bàn uống rượu với hắn cũng là chuyện có thể diện. Rượu là do Vương Quốc Hoa mang về, người dân trong thôn chủ yếu uống rượu tự nấu.
Bữa ăn kéo dài hai tiếng, khi thức ăn coi như hết, Vương Hữu Hòa vừa hút thuốc Hồng mai Vương Quốc Hoa mời, ông vừa cười nói:
- Thằng hai, cháu coi như đã làm ăn tốt, có thể nghĩ biện pháp giúp thôn không? Không phải bác làm khó cháu, tình hình trong thôn cháu cũng biết đó, người nhiều đất ít, đất chỉ có từng đó. Mấy người già thì còn đỡ, đám thanh niên cả ngày nhàn rỗi cũng không phải chuyện tốt mà.
Trưởng thôn Vương Long uống ực hết chén rượu cười nói:
- Lão bí thư nói đúng. Thằng hai làm lớn thì dù không thể giúp cũng có thể nghĩ biện pháp mà. Làm mệt một chút cũng không sao, có thể kiếm được tiền là được.
Vương Hữu Hòa nói, Vương Quốc Hoa vốn định từ chối. Phải biết hắn bây giờ làm cũng chưa tốt gì. Hơn nữa ở huyện Nam Sơn này có rất nhiều sức lao động thừa. Chẳng qua Vương Long nói lại làm Vương Quốc Hoa đột nhiên nghĩ đến Tằng Trạch Quang bảo mình sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/39770/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.