Nghiêm Giai Ngọc một lần nữa bại trận khi thấy ánh mắt đó, tai cô nóng lên, cô cúi đầu nhìn chiếc áo ướt vì bị cơn mưa đáng ghét làm ướt nhẹt, áo lót màu đen bên trong lộ hẳn ra.
Không quá lớn, cùng lắm cỡ D+. Vương Quốc Hoa thầm đánh giá.
Nghiêm Giai Ngọc không thể nào ngờ được vẻ mặt đó lại xuất hiện trên mặt Vương Quốc Hoa, ánh mắt đó làm người ta xấu hổ nhưng không chán ghét. Nghiêm Giai Ngọc cảm thấy không thể ở lại đây được nữa. Cô xoay người đi ra cửa nhìn cơn mưa mà do dự. Mặc dù thấy hắn đã mở ô ra định che cho mình nhưng Nghiêm Giai Ngọc vẫn lao đầu vào cơn mưa.
Bất ngờ lại xảy ra sau đó, nước mưa trên mặt đất làm Nghiêm Giai Ngọc dẫm trượt, thân thể mất thăng bằng ngã ra sau. Nghiêm Giai Ngọcx tưởng rằng sẽ có chuyện thì một bàn tay kịp thời xuất hiện ôm lấy eo cô. Nghiêm Giai Ngọc theo bản năng quay đầu lại, mũi cô chạm vào bộ ngực cường tráng kia, mùi đàn ông tràn ngập trong mũi.
Chiếc ô rơi vào đống nước bên cạnh, nước mưa kéo Nghiêm Giai Ngọc từ si mê tỉnh lại. Mặc dù bàn tay bên hông rất có sức, bộ ngực rắn chắc kia làm cô không muốn rời ra nhưng cô vẫn phải đứng lên, lí nhí nói:
- Cảm ơn.
Vương Quốc Hoa không nghĩ gì nhiều, hắn chỉ thuận tay giúp Nghiêm Giai Ngọc mà thôi. Hắn nhặt chiếc ô lên che cho Nghiêm Giai Ngọc:
- Đi đâu, tôi đưa chị đi.
Quần áo Nghiêm Giai Ngọc bị mưa làm ướt không ít, lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/39768/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.