Bạch Tố Tố không dám ở lại nữa, vội vàng đẩy cửa rời đi. Vương Quốc Hoa cũng không ngăn lại, hắn mắng là vậy chứ thực tế cũng không làm gì được.
Đáng hận nhất là đám con cháu quan chức kia không dám gây phiền phức cho mình mà đi ức hiếp một cô gái yếu đuối. Đám người này mặc dù chỉ là số ít nhưng sẽ tạo thành ảnh hưởng ác liệt.
Để Bạch Tố Tố đi, Vương Quốc Hoa còn có một ý là chuyển đạt tin tức rõ ràng. Việc này Vương Quốc Hoa đã tham gia, kẻ nào có gan thì tiếp tục dùng quyền lực trong tay khiến mấy tên khốn kia thoát tội đi.
Bạch Tố Tố đi ra ngoài gọi điện, vừa đi vừa gọi. Vương Quốc Hoa cũng không nóng nảy cầm cốc trà ra hành lang đứng uống. Đầu tiên chạy đến là lãnh đạo Cục công an thành phố, sau đó là lãnh đạo thị ủy, ủy ban thành phố, quan càng lúc càng lớn nhưng Tôn Hoành Vũ là cấp cao nhất. Các thường vụ tỉnh ủy dù biết cũng không tiện xuất hiện.
Hầu hết người đều nghĩ vì việc nhỏ này mà Vương Quốc Hoa gây náo động như vậy, đây đúng là quá kiêu ngạo, ngang ngược.
Ở phân cục cảnh sát đang có gió bão nhưng trên tỉnh lại rất yên tĩnh. Việc này mọi người coi như chưa xảy ra, thậm chí không có lãnh đạo nào tỏ vẻ quan tâm chính là muốn xem Vương Quốc Hoa làm ầm ĩ tới mức nào.
Thái độ của Tôn Hoành Vũ coi như tốt, đầu tiên là nhận sau sau đó nhấn mạnh nhất định ủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022977/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.