Từ Diệu Quốc vừa báo cáo qua việc ở thị xã trong thời gian Vương Quốc Hoa rời đi, Thang Tân Hoa tiến vào báo cáo tiếp.
- Thị trưởng Hác gọi điện tới, tôi nói ngài đã về, thị trưởng nói lập tức lên tỉnh vì có việc muốn thương lượng với ngài
Vương Quốc Hoa thở dài nói.
- Tôi đã ăn đâu, bảo khách sạn mang một suất cơm lên cho tôi. Lát nữa gặp thị trưởng Hác xong còn phải xử lý đống văn bản này nữa. Nếu không vợ đến tôi không có thời gian chơi với vợ với con.
Từ Diệu Quốc biết tính của Vương Quốc Hoa nên không mở miệng khuyên đối phương đứng làm việc vội, y biết có khuyên cũng vô ích, tốt hơn hết là trước đó chuẩn bị cho tốt, Vương Quốc Hoa làm việc dễ dàng hơn, giảm bớt gánh nặng công việc của lãnh đạo.
Trưởng ban thư ký tỉnh ủy tự mình đưa khách tới, khách sạn đâu dám chậm trễ, đồ ăn rất nhanh được mang lên.
Vương Quốc Hoa vừa ăn xong liền có tiếng gõ cửa. Từ Diệu Quốc mỉm cười tiến vào. Vương Quốc Hoa ngồi im trên ghế nói:
- Thị trưởng đến à, tôi sắp làm xong rồi.
Từ Diệu Quốc đứng lên nói:
- Thị trưởng.
Hác Long Quang không còn tâm tư đấu đá với Vương Quốc Hoa nữa vì biết có đấu cũng không thể thắng được, hợp tác cả hai cùng có lợi.
Hác Long Quang rất kiên nhẫn đợi Vương Quốc Hoa phê văn bản, Thang Tân Hoa mang nước tới y thậm chí còn cảm ơn.
- Thị trưởng Hác, anh xem cái này đi.
Vương Quốc Hoa đưa một văn bản tới, Hác Long Quang cầm lấy nhìn qua rồi nói:
- Cái này có vấn đề gì sao bí thư? Đại hội khen ngợi của Cục công an cũng có sức chấn nhiếp đối với các phần tử phạm pháp trong xã hội.
Văn bản do Hác Long Quang ký tên, y tán thành việc này. Vương Quốc Hoa nhíu mày nói.
- Phần tử phạm tội là công dân nước cộng hòa, trước khi có phán quyết thì không ai có quyền tước đoạt quyền lực của bọn họ. Cái gọi là đại hội công thẩm này phải dừng lại, Trung ương Đảng đã nhiều lần nhấn mạnh cần xây dựng xã hội pháp trị, làm như thế này là đi ngược tinh thần của trung ương.
Nói xong Vương Quốc Hoa ký tên cái xoạt. Hác Long Quang vẫn chưa hiểu lắm nhưng căn cứ kinh nghiệm trước đây thì nếu Vương Quốc Hoa đã nói vậy là chuyện cứ thế được quyết định.
Đây là một bí thư rất quyết đoán, Hác Long Quang thầm nghĩ thế.
- Bí thư, quảng trường ở trung tâm thị xã đã xây dựng xong, theo trao đổi lúc trước ở hội nghị là lập chợ đêm ở quảng trường, bây giờ còn thiếu là nghi thức khánh thành, tôi dự định mời chủ tịch tỉnh tham gia nghi thức, anh thấy có thích hợp không?
Hác Long Quang nói xong mà trong đầu lại lo nếu mình mời Lưu Triệu Minh, Vương Quốc Hoa sẽ có suy nghĩ. Cho nên y quyết định tới tận nơi trao đổi trực tiếp.
Vương Quốc Hoa rất nhanh ý thức được điều mà Hác Long Quang lo lắng. Vương Quốc Hoa mỉm cười nói:
- Đây là việc tốt, anh không nên suy nghĩ nhiều. Sau này việc bên phía ủy ban thị xã thì chỉ cần báo tôi một tiếng là đủ rồi. Chúng ta cùng xây dựng bộ máy chỉ cần mọi người thông báo một tiếng trong công việc thì không có gì không làm được cả.
Không đợi Hác Long Quang giải thích, Vương Quốc Hoa đã đưa ra ý kiến, Hác Long Quang cũng gật đầu.
- Tôi sẽ nhớ kỹ lời của bí thư. Đúng, Cao Khiết cùng Hàn Hạo vốn muốn lên đón anh nhưng do nhiều việc nên nhờ tôi chuyển lời hỏi thăm. Thuận tiện còn có hai chuyện muốn tôi thay mặt báo cáo. Một là về việc lần trước anh nói đến tìm địa điểm thích hợp xây dựng chợ cho dân chúng nghèo. Bên quản lý đô thị lúc đầu lo có vài vấn đề, không tiện quản lý, sau nhiều lần họp nghiên cứu thì cũng đã đưa ra được phương án khá hợp lý. Bên Hàn Hạ báo cáo là tập đoàn điện tử Thánh Đạt tặng cho ủy ban thị xã một nhóm máy vi tính, y còn đề nghị xây dựng văn phòng điện tử không giấy. Y nói bên tỉnh Nam Thiên đã triển khai hoạt động này. Tôi cũng không rõ việc này lắm.
Hác Long Quang tiếp tục báo cáo, thái độ tùy ý hơn trước nhiều.
Từ Diệu Quốc ra ngoài gọi điện thông báo cho Dư Mậu Hoa dừng hội nghị đang diễn ra lại. Dư Mậu Hoa rất khó hiểu nói:
- trưởng ban thư ký, chuyện này bí thư thấy như thế nào?
Từ Diệu Quốc cười nói:
- Hỏi nhiều như vậy làm gì? Cứ làm theo ý lãnh đạo là đủ rồi.
Dập máy mà trên trán Dư Mậu Hoa đổ mồ hôi. Hội nghị đảng ủy lần này là vì nịnh bợ lãnh đạo. Bên huyện thượng Hà, Tiếu Hải Ba sau khi tới được huyện ủy, ủy ban huyện, Cục công an thị xã ủng hộ nên triển khai công việc rất thuận lợi. Tiếu Hải Ba bắt mấy vụ án lớn, được đội cảnh sát hình sự thị xã ủng hộ nên đánh tan ba nhóm xã hội đen, tình hình an ninh trật tự của huyện được cải thiện đáng kể, mấy xã thị trấn có mỏ vàng thường có ẩu đả bây giờ đã yên bình hơn nhiều. huyện ủy, ủy ban huyện thừa cơ xử lý một số cán bộ xã, đóng cửa vài quặng mỏ lậu, một loạt động tác mang lại hiệu quả xã hội khá tốt đẹp.
Bí thư huyện ủy Phùng Thụy thấy tình hình tốt đẹp liền khen ngợi Tiếu Hải Ba một phen. Y vốn định tự mình lên thị xã báo cáo nhưng sau đó cẩn thận cân nhắc thấy không cần tranh thủ mình cũng có công lao, vì thế y bảo Tiếu Hải Ba báo cáo theo con đường bình thường. Dư Mậu Hoa nghe báo cáo xong cũng vui vẻ, đáng tiếc lúc đó Vương Quốc Hoa đi công tác nên y không thể trực tiếp báo cáo. Y đành báo cáo với lão Trịnh, lão Trịnh bảo Cục công an và huyện Thượng Hà gửi văn bản lên cho Hác Long Quang. Thị trưởng Hác cũng vui vẻ lập tức khen ngợi.
Lúc ấy Dư Mậu Hoa suy nghĩ rồi đề nghị tổ chức hội nghị khen thưởng với Hác Long Quang, Hác Long Quang cũng không thấy gì không ổn nên nhận lời.
Dư Mậu Hoa muốn Tiếu Hải Ba lộ mặt nên muốn nâng đối phương lên, nói vì có Tiếu Hải Ba khiến bộ mặt huyện Thượng Hà thay đổi hẳn …
Ai ngờ Bí thư Vương lại kêu dừng lại, tại sao? Chẳng lẽ nói là vì chê mình nhảy quá cao che mất vầng hào quang của Tiếu Hải Ba?
Dư Mậu Hoa không rõ nguyên nhân nên khó ăn khó ngủ, y cắn môi lấy máy gọi điện.
Thang Tân Hoa đang bận thu dọn văn bản lại thấy điện thoại di động vang lên. Y lấy ra xem rồi lặng lẽ nhìn hai vị lãnh đạo đang nói chuyện sau đó mới ra ngoài cửa nghe.
- Cục trưởng Dư, có việc ư?
Thang Tân Hoa khách khí nói, Dư Mậu Hoa đã giúp y một việc. Nhà vợ Thang Tân Hoa có một cậu con trai độc nhất, tên này vẫn không có công việc nghiêm chỉnh nay nhờ Dư Mậu Hoa quan tâm bố trí vào một đồn công an làm cảnh sát dự bị, làm hai năm là có cơ hội chuyển chính. Vì việc này mà vợ y được tự hào, tối về hầu hạ Thang Tân Hoa như hoàng đế.
Dư Mậu Hoa nói qua việc vừa nãy, Thang Tân Hoa lúc đó cũng ở bên nghe được vì thế chuyển đạt lại ý của lãnh đạo.
Dư Mậu Hoa ngẩn người, Bí thư Vương sao lại nghĩ như vậy nhỉ? Ở tình huống bình thường Bí thư Vương cũng nên có mặt trong hội nghị khen thưởng, phát biểu vài câu, tỏ quyết tâm chống phần tử phạm pháp của thị ủy, ủy ban thị xã mới đúng chứ?
Tóm lại Dư Mậu Hoa rất khó hiểu, nhưng y yên tâm là lãnh đạo không có cái nhìn về mình mới yêu cầu dừng lại.
Vương Quốc Hoa nói chuyện với Hác Long Quang khá thuận lợi, nói xong vài việc Hác Long Quang đứng dậy ra về. Vương Quốc Hoa vừa đưa tới cửa chuẩn bị về thì máy điện thoại trong túi rung lên.
- Quốc Hoa, ở đâu vậy?
Lục Vĩnh Hạo gọi, Vương Quốc Hoa báo địa chỉ, đối phương cười nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]