Mao Vĩ tuy không cao nhưng trông khá khỏe mạnh như một vận động viên.
Tiết Mỹ Liên có chút khẩn trương khi dẫn Mao Vĩ vào, bình thường cô ả rất mau miệng nhưng hôm nay lại lắp bắp.
- Bí, bí … hắn là Mao Vĩ.
Vương Quốc Hoa theo thói quen nhìn đồng hồ, mới có năm phút. Mặt Tiết Mỹ Liên hơi hồng, hô hấp khá dồn dập chắc là chạy đi gọi Mao Vĩ.
Mao Vĩ mang theo một tia đề phòng liếc nhìn Bí thư Vương trước mặt rồi cúi đầu. Mao Vĩ này không ngờ không quá sợ hãi như một cán bộ bình thường gặp Bí thư Vương, thậm chí trong mắt còn mơ hồ mang theo một tia địch ý.
- Anh là Mao Vĩ? Tối qua anh trực ban ở Cục dân chính?
Vương Quốc Hoa hỏi, Mao Vĩ ngẩng đầu nhưng không nói mà chỉ gật đầu.
- Vậy anh nói xem đã xảy ra chuyện gì?
- Tối qua lúc tôi trực ban bên Viện phúc lợi gọi điện tới thông báo nhà bị sập. Tôi lập tức báo cáo với cục trưởng rồi đến hiện trường, đến nơi thấy nhà sập và có cả xe cấp cứu.
Máy điện thoại của Vương Quốc Hoa vang lên, Mao Vĩ dừng báo cáo lại.
Vương Quốc Hoa thoáng do dự rồi cầm máy lên.
- Ừ, tôi là Vương Quốc Hoa.
- Bí thư, tôi là Mẫn Tự Hùng, tôi đang từ bệnh viện về gấp, chuyện Viện phúc lợi quá gấp nên tôi phải xử lý trước không kịp thời báo cáo.
- Anh trực tiếp đến Viện phúc lợi, cứ như vậy đi, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022879/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.