Thải Thanh đi ra nói với bốn vị đang đánh bài.
- Bọn em chuẩn bị đồ ăn khuya nhé?
Lục Vĩnh Hạo đang định nói, Vương Quốc Hoa đã nói trước.
- Tôi thì không cần, còn có một ván, đánh xong là về. Sáng mai tôi phải họp ở tỉnh ủy, không thể thức quá muộn.
Lục Vĩnh Hạo nói.
- Quốc Hoa, phòng đã đặt rồi, tôi cũng đã an bài thư ký và lái xe của cậu. Ăn khuya xong rồi chúng ta cùng về.
Vương Quốc Hoa nói.
- Tôi đã đặt phòng ở khách sạn khác, không về ở sẽ lãng phí, bí thư Lục trả lại phòng ở đây hộ tôi. Mai tan họp tôi mời ba vị lão huynh dùng bữa, nhất định phải nể mặt đó.
Lục Vĩnh Hạo thầm nghĩ tên Vương Quốc Hoa này quá khôn ranh, hắn nói coi như là từ chối khéo ý của mình, xem ra vẫn còn rất đề phòng. Chuyện này miễn cưỡng cũng vô nghĩ, từ từ sẽ thành.
- Nếu vậy thì là theo ý của Quốc Hoa đi, lãng phí không hay.
Lục Vĩnh Hạo không tỏ vẻ gì không hài lòng cả, y cười ha hả bảo mọi người đánh tiếp ván mới.
Hạ Tuyết Thuần đi tới rót nước, cô nhìn Vương Quốc Hoa với vẻ khẩn trương.
Vương Quốc Hoa vào toilet gọi điện cho Thang Tân Hoa.
- Sếp, là tôi.
Thang Tân Hoa nghe rất nhanh chỉ là có giọng điệu có vẻ không đúng.
- Cậu sao vậy?
Vương Quốc Hoa thuận miệng nói, Thang Tân Hoa nhỏ giọng nói.
- Bị bọn họ chuốc ít rượu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022798/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.