Cuộc điện thứ hai gần như ngay sau cuộc điện thứ nhất, số là máy điện thoại bàn ở nhà Sở lão gia tử, Vương Quốc Hoa vội vàng nghe ngay.
- Vừa nãy máy bận, là bố em gọi à?
Giọng của Sở Sở, Vương Quốc Hoa nói.
- Đúng, sao vậy?
Sở Sở nói.
- Cụ thể em không rõ, tầm nửa tháng nay bố em về cơ bản đều ở Bắc Kinh. Bố cũng đến chỗ ông nội vài chuyến, mỗi lần không ở lâu.
- Không nói cái này, ông nội vẫn khỏe, con vẫn khỏe chứ?
Vương Quốc Hoa nói sang chuyện khác làm Sở Sở nở nụ cười đầy ấm áp. Nếu Vương Quốc Hoa thấy vẻ mặt và ánh mắt của Sở Sở lúc này thì hắn không khỏi thấy vui vẻ.
- Con khỏe, em không ở bên anh phải chú ý sức khỏe đó.
Sở Sở nói như vậy cũng là có ý nhắc Vương Quốc Hoa. Nói xong cô chủ động dập máy, cô không phải người phụ nữ thích nấu cháo điện thoại.
Lãnh Vũ là người thứ ba gọi tới, y nói rất thẳng.
- Nếu tiện thì lên Bắc Kinh một chuyến.
Cùng là ý này nhưng trong lời nói của Lãnh Vũ lại lộ vẻ vui mừng.
Mùa thu Bắc Kinh khá hiếm khi mưa, hôm nay vừa đúng dịp như vậy. Tâm trạng chủ nhiệm văn phòng Bắc Kinh – thị xã Thiết Châu cũng khá phập phù như trời mưa. Bối Thu Sinh nhận được điện của trưởng ban thư ký Từ Diệu Quốc, y rất cố công chuẩn bị ai ngờ Bí thư Vương lại không hề tỏ thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022776/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.