Vương Quốc Hoa đột nhiên ngẩng đầu lạnh lùng nhìn tới làm Chu Hồng vô thức nhắm mắt lại. Vài phút sau Chu Hồng tức giận mở mát muốn đốp trả ai ngờ Vương Quốc Hoa đã chuyển tầm mắt đi, khóe miệng còn nở nụ cười như có như không. Từ góc nhìn củ Chu Hồng thì Vương Quốc Hoa cầm tờ giấy gõ gõ lên mặt bàn như đang suy nghĩ gì đó. Chu Hồng cảm thấy nụ cười của Vương Quốc Hoa quá chói mắt, còn chói mắt hơn ánh mắt vừa rồi, thậm chí có thể nói chán ghét. Rõ ràng Vương Quốc Hoa đang ngồi nhưng Chu Hồng lại có cảm giác mình phải nhìn lên cao.
- Tiền thu ở đường cao tốc không phải do văn phòng đường cao tốc tỉnh quản lý sao? Sao lại có chuyện của cục Giao thông ở đây?
Vương Quốc Hoa lại hỏi một câu, Chu Hồng có chút tức giận nhưng thoáng cái là biến mất.
- Đường cao tốc từ thị xã lên tỉnh dài 230km, trong đó một nửa do thị xã lo tài chính, theo thỏa thuận với tỉnh thì thị xã được thu một nửa.
- Thỏa thuận từ lúc nào?
Vương Quốc Hoa không nhanh không chậm hỏi tiếp, ngực Chu Hồng bắt đầu nhấp nhô như gặp chuyện không công bằng gì đó.
- Năm năm trước, cụ thể tôi không rõ.
- Cô kích động gì thế?
Vương Quốc Hoa mỉm cười nói.
- Không có gì.
Chu Hồng cố nhịn cơn quay cuồng trong lòng mà bình tĩnh nói. Nguyên Chấn Thiên trước đây chưa từng có vẻ mặt như vậy. Chu Hồng cảm thấy mình trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022560/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.