Từ tửu phẩm nhìn ra nhân phẩm, đây là tổng kết kinh nghiệm của Vương Cảnh Lược. Đương nhiên kinh nghiệm này không phải tuyệt đối cho nên Vương Cảnh Lược bảo thư ký biểu hiện một chút. Chánh văn phòng Vương rất tự nhiên uống cạn. Qua đó có thể thấy được thành tâm của Vương Quốc Hoa. Đương nhiên để thư ký mời rượu, ngoài mặt Vương Quốc Hoa không nói gì nhưng trong lòng có khúc mắc hay không lại là việc khác. Vương Cảnh Lược quan tâm nhất chính là thái độ bề ngoài của Vương Quốc Hoa.
Vương Quốc Hoa nói như vậy, người khác đều đứng lên. Vương Cảnh Lược cầm chén nói:
- Hào khí của chánh văn phòng Vương, người Bắc Sơn chúng tôi sao có thể mất khí thế.
Đồ ăn không ăn mấy nhưng rượu lại uống không ít, cũng may chỉ lúc đầu uống nhanh, sau đó mọi người vừa ăn vừa nói chuyện là chính.
Thấy ăn uống đã đủ, Vương Quốc Hoa thản nhiên nói:
- Thị trưởng Vương có tiện nói chuyện riêng vài câu không?
Vương Cảnh Lược mỉm cười nói:
- Mong còn không được.
Người khác biết ý rời đi ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại hai người, Vương Quốc Hoa mới nói:
- Thị trưởng Vương, xem ra tình hình thị xã Bắc Sơn rất phức tạp.
Vương Cảnh Lược chờ chính là câu này của Vương Quốc Hoa, y gật đầu nói:
- Rất phức tạp, tôi ở Bắc Sơn tám năm nhưng nhiều chuyện cũng bất đắc dĩ. Dương Quốc Minh ới đến, tôi từng ám chỉ y là liên hợp chỉnh đốn cục diện của thị xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022542/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.