Vương Quốc Hoa về đến văn phòng Hồ Dương, Hồ Dương đã chờ ở đây. Vừa gặp mặt hắn đã nói:
- Chánh văn phòng Vương, bên bệnh viện báo tin tên Thôi Thành Tĩnh kia đủ thảm, chấn động não nhẹ, xương mũi gãy cũng may không nguy hiểm tính mạng.
Vương Quốc Hoa nghe xong chỉ cười lạnh nói:
- Thực ra tôi không nên đánh mặt hắn mà phải phế hắn đi. Tên đi tù kia khai thế nào?
- Miệng rất chặt, còn đang thẩm vấn. Đêm nay sẽ tiếp tục đấu với hắn.
Hồ Dương nói chuyện mà khá tức giận, xem ra bực vì đối phương không khai.
- Ừ, vậy nắm chắc một chút, phó chánh văn phòng Cao Nguyên ở ngoài không vào. Tôi cũng ở đây đợi.
Vương Quốc Hoa nói một câu như tùy ý nhưng lại làm Hồ Dương liên tục gật đầu.
- Chút áp lực này tôi còn có thể chịu được, anh về nghỉ trước đi. Chuyện sau đây là chuyện của cục, anh không phải muốn cướp công lao của tôi đó chứ?
Hồ Dương cười hì hì nói, mắt cũng sáng rực lên. Tín hiệu Vương Quốc Hoa cung cấp quá mạnh, chỉ cần vụ án không có sơ sót thì đây sẽ là công lao cực tốt.
- Vậy cũng được, anh làm việc đi, tôi về trước.
Hồ Dương phấn chấn nói, Vương Quốc Hoa nói với Mạnh Khiết:
- Tôi đưa cô về, cái này, cho cô nghỉ ba ngày.
Mạnh Khiết nghe xong lắc đầu nói:
- Tôi không muốn về nhà.
Vương Quốc Hoa ngẩn ra, Mạnh Khiết lần này phải có người quan tâm nhất chứ?
Vương Quốc Hoa không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022503/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.