Không ít người trực tiếp kêu lên:
- Tôi muốn nuôi 100 con gà, trứng gà ra thì tổng giám đốc Hoàng cũng mua hết ư?
Hoàng Nhàn mỉm cười nói:
- Có thể, bao nhiêu mua hết.
Đây mới là lợi ích thực tế nhất thoáng cái đánh động mọi người. Lúc này lão Triệu cười nói với Vương Quốc Hoa:
- Chánh văn phòng Vương, huyện không phải có khoản tiền xóa đói giảm nghèo do tỉnh cấp sao? Có thể cho tôi vay một ít không? Anh yên tâm, tôi sẽ trả lãi.
Không khí thoáng cái gần như mất khống chế, người quen rỉ tai nhau vây quanh chuyện trứng gà màu xanh. Vương Quốc Hoa trả lời ngay mà đứng lên ho khan một tiếng:
- Mọi người nghe tôi nói vài câu.
Vương Quốc Hoa thoáng cái làm mọi người ngậm miệng lại.
Vương Quốc Hoa chờ mọi người yên tĩnh mới thản nhiên nói:
- Ở đây tôi hứa với mọi người, chỉ cần là bà con có hộ khẩu thị trấn Trường Kiều thì mỗi nhà đều có thể dựa vào hộ khẩu mà vay tiền không lãi suất.
- Chẳng qua tôi phải nói trước tiền này không phải là vay bằng tiền mặt mà cho vay gà giống, cây giống, lợn giống, phân bón hóa học.
Mọi người càng kích động hơn, vay tiền đi mua sẽ phiền phức, bây giờ chính quyền ra mặt mọi người sẽ tiện hơn nhiều. Vương Quốc Hoa thấy ồn ào đành lớn tiếng nói:
- Tôi nói thêm một điểm, mọi người nghe chứ?
- Nghe.
Âm thanh chỉnh tề làm Vương Quốc Hoa có chút xúc động.
- Mọi người rất tự giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022467/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.