Hứa Nam Hạ về nhà vừa lúc Vương Quốc Hoa đang đeo tạp dề đấu tranh với con cá trong nồi, bảo mẫu bên cạnh nhìn hắn với ánh mắt khá tò mò. Nói về nấu ăn thì Vương Quốc Hoa cũng có chút tài năng, ví dụ như nướng cá. Điều này cũng phải cảm ơn năm đó Mai Lộng Ảnh thích ăn cá, Vương Quốc Hoa đi học một thời gian.
Du Vân Vân ra mở cửa cười cười nói với Hứa Nam Hạ là Vương Quốc Hoa đang rán cá, Hứa Nam Hạ không nhịn được phì cười.
- Thằng bé này quá cẩn thận.
Mỗi người nhìn vấn đề ở góc độ khác nhau. Theo Du Vân Vân thấy thì đây là hiếu kính trưởng bối. Hứa Nam Hạ lại khác, ông cho rằng Vương Quốc Hoa đang thể hiện tâm tính.
Ăn cơm xong, Vương Quốc Hoa vào thư phòng với Hứa Nam Hạ. Hứa Nam Hạ ném cho hắn điếu thuốc.
- Bố cợ cháu làm gì vậy? Chú làm như thế nào còn cần hắn dạy sao?
Vương Quốc Hoa sớm có chuẩn bị nên cười khổ nói:
- Cái này không thể trách ông bố vợ, đều do vợ cháu nói ra từ trước.
Hứa Nam Hạ cười ha hả:
- Bảo sao, chú nói Sở Giang Thu sao lại hồ đồ như vậy. Chẳng qua cháu tiến hành trợ cấp giáo dục là tốt, sao trước đó không báo cáo?
- Việc này mới là thí điểm, cháu vốn định tiến hành toàn diện mới báo cáo.
- Ở chỗ chú đừng dùng lời này, chú có thể hiểu tâm trạng của cháu.
Hứa Nam Hạ không hề khách khí nói, Vương Quốc Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022324/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.