Mặt trời đang lên tới đỉnh nên tuy là mùa đông cũng không quá lạnh, nhưng ánh mắt của Hứa Nam Hạ làm Vương Quốc Hoa lạnh buốt cả người. Ánh mắt này có ý gì? Vương Quốc Hoa không tìm được lời chính xác để giải thích, rất phức tạp, còn có thêm vài loại tâm trạng nữa.
- Cháu cũng mới vừa nghe nói cảm thấy có người làm việc không bí mật nên có chút lo lắng.
Vương Quốc Hoa khổ sở giải thích, thái độ của Hứa Nam Hạ đối với hắn đã thay đổi về chất, Vương Quốc Hoa cũng không oán được ai, đây là quy luật tự nhiên.
- Ừ, vào rồi nói chuyện.
Hứa Nam Hạ thu ánh mắt lại, thái độ cũng khôi phục bình thường nhưng ánh mắt đó lại làm Vương Quốc Hoa ghi nhớ cả đời.
Vào trong Vương Quốc Hoa nói qua câu chuyện, một nhân viên bình thường cũng ý thức được có vấn đề thì có thể thấy người làm việc tùy tiện đến mức nào.
Hứa Nam Hạ đột nhiên nói một câu:
- Sở Giang Thu có phải là nhìn ra gì không?
Vương Quốc Hoa run lên thầm nghĩ cái cần tới đã tới. Hắn ổn định lại tâm trạng cuối cùng không lộ ra mánh khóe gì, chẳng qua hắn cười không thể cười. Hắn cố bình tĩnh nói:
- Có thể là trực giác ạ, ông ta đang ở thời khắc có thể tiến lên nên có cảm giác nguy cơ nên bắt đầu bố trí cắt đuôi.
Nói tới đây Vương Quốc Hoa thoáng do dự một chút nhưng cuối cùng đã quyết định nói thẳng.
- Quỹ tài chính bên Hongkong thì ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022261/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.