- Mẹ nó chứ.
Lệ Hổ trợn mắt nói.
- Sao lại là cậu, đến Bắc Kinh lúc nào mà không nói một tiếng. Hôm qua thằng Lý Quốc Quang còn gọi cho tôi.
Vừa nói Lệ Hổ vừa quay đầu lại vỗ đầu hai thằng kia.
- Mắt bọn mày kiểu gì thế, tìm ai không tìm, sau chọc vào tài thần gia.
- Sao anh lại thành tài thần gia?
Mai Lộng Ảnh khó hiểu hỏi, Vương Quốc Hoa cười cười không nói chỉ quay đầu lại nhìn Lệ Hổ mắng hai tên kia.
- Bỏ đi lão Lệ, việc không do bọn họ.
Lệ Hổ quay đầu lại nhìn Mai Lộng Ảnh một chút rồi đuổi hai tên kia.
- Cũng đúng, hai vị trước kia rất thân thiết, tinh cảm, tôi tận mắt nhìn thấy.
- Mà tôi cũng quên mất lão đệ Hiểu Tần có một cô em gái hại dân hại nước còn thích trêu người. Chẳng qua tôi thấy hôm nay hình như Mai Lộng Ảnh sẽ ngã thì phải.
Lệ Hổ quá thất đức, vừa lên là châm lửa.
- Gian phu dâm phụ.
Lệ Hổ lại nói một câu, Vương Quốc Hoa thực ra không dám coi thường đối phương. Nguyên nhân chủ yếu cũng khá kỳ lạ, Du Vân Vân không nói rõ chỉ nhắc qua vài câu.
- Tôi nói anh từ lúc nào thành doanh nhân thế?
Vương Quốc Hoa thử hỏi, Lệ Hổ cười nói:
- Cậu nói cuộc tụ hội này hả, chỉ là làm loạn mà thôi. Cục hợp tác kinh tế cùng hiệp hội công ty tổ chức cuộc bình chọn công ty tư nhân xuất sắc, nói trắng ra là lấy tiền mua danh, nếu không sao chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022204/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.