Hai ông lão cuối cùng đã đứng lên, một ông lão có chút không phục nói.
- Hôm nay không tính, con tôi tới.
Ông lão đối diện cười nói.
- Ông thua đã lần nào chấp nhận chưa?
Hai ông lão không nhịn được cùng nở nụ cười.
Du Vân Vân lúc này mới đứng lên, cười khanh khách tiến lên nói:
- Thu thúc, chú không thể thôi đấu miệng một câu sao?
Thu thúc mà Du Vân Vân gọi có khuôn mặt rất phúc hậu, mày rậm mắt to, mặt chữ Quốc, miệng cũng lớn. Mặc dù là nghiêm mặt cũng không uy nghiêm. Được Du Vân Vân gọi như vậy, ông lão hớn hở nói:
- Con bé này vẫn bảo vệ bố mình như trước. Được rồi, bỏ qua cho ông ta một lần. Ôi, ai bỏ lão Du sinh được cô con gái ngoan ngoãn.
Vừa nói chuyện Thu lão đầu bạc trắng nhìn Vương Quốc Hoa rồi chép miệng nói.
- Cậu thanh niên này có khuôn mặt rất được, nhìn như đi vào chỗ chết nhưng thực tế lại là tuyệt xứ phùng sinh. Mỗi lần gặp khó khăn đều có phú nhân phù trợ.
Thu lão vừa nói vừa đi lên cẩn thận nói.
- Cậu thanh niên, để tôi xem một chút đi.
Vương Quốc Hoa không nghĩ tới đây còn có người xem tướng, hắn không quá tin việc này nên có chút e ngại cúi đầu. Thu lão cười cười vỗ tay nói.
- Đúng là số đào hoa, lạ quá, sao có thể như vậy?
Thu lão vừa nói vừa nhíu mày, ông không ngừng lắc đầu không tin. Thu lão còn lẩm bẩm một tiếng.
- Không đúng, không đúng, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022198/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.