Vẻ mặt Sở Giang Thu từ tươi cười chuyển thành nghiêm túc trang trọng, biến chuyển chỉ vài giây là xong. Vương Quốc Hoa đang cân nhắc lời Sở Giang Thu vừa nói, đây cũng coi như là nhắc nhở hắn.
- Ra ngoài đi một chút, ở đây ồn quá.
Sở Giang Thu vừa nói vừa đứng lên, chắp tay sau lưng đi ra ngoài, trên mặt ngoài vẻ nghiêm túc còn có sự uy kiêm của phó bí thư tỉnh ủy kiêm phó chủ tịch thường trực tỉnh.
Trên đường rất sạch sẽ, hai bên đường trồng nhiều cây xanh, đi bộ cũng khá thoải mái. Vương Quốc Hoa đi sau một bước cảm thấy mình rất khó có thể đoán định Sở Giang Thu.
- Cậu có phải nghĩ đâu là khuôn mặt thật của tôi không? Tôi nói với cậu, đừng nghĩ làm gì, tất cả đều là giả. Tôi muốn có bộ dạng nào thì sẽ là như vậy. Một người quen giấu bộ mặt thật có lẽ chỉ có trong giấc mơ là hiện ra.
Sở Giang Thu đột nhiên dừng lại, thản nhiên nói:
- Bên ngoài đồn thổi về tôi có phải là không có ánh mắt, vô dụng không? Thực ra lúc trước cũng thế, đáng tiếc làm quan nhiều năm khiến thói quen ban đầu đã biến mất. Cậu tuyệt đối không nên xem nhẹ hoàn cảnh có ảnh hưởng đến con người.
Sở Giang Thu quay đầu lại mỉm cười. Vương Quốc Hoa thấy cũng có lý. Thủy Trung Lăng là người phụ nữ kiêu kỳ, ưu tú cả về năng lực và dung mạo nhưng có thể đi theo Sở Giang Thu thì nói rõ sự bất phàm của Sở Giang Thu. Hầu hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022189/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.