- Ha ha, chủ nhiệm Ngô đừng để trong lòng, tôi đang lên tỉnh, có chút việc cần làm. Như vậy đi, tối tôi mời anh dùng cơm, nhiều lần làm phiền anh mà không có cơ hội cảm ơn.
Giọng điệu của Vương Quốc Hoa rất khách khí, Ngôn Lễ Hiếu không khỏi thầm phục cảm thấy tên Vương Quốc Hoa này đáng để quan hệ. Không hề so đo sự vô lễ của Ngôn Bá Thân, giúp mình mà còn cảm ơn mình.
- Quốc Hoa đừng nói như vậy, như vậy đi, tối tôi bố trí, nhất định phải cho tôi thể diện đó.
- Ha ha, vậy khách tùy chủ, tôi gặp bí thư Hứa xong liên lạc với anh.
- Được, cứ như vậy đi.
Ngôn Lễ Hiếu dập máy rồi gọi cho Ngôn Bá Thân. Hắn thở dài nói.
- Bá Thân hả, không phải anh muốn mắng chú mà là chú ngu quá.
Ngôn Bá Thân vẫn chưa phục hồi tinh thần sau cuộc nói chuyện kia. Mới có vài ngày mà anh mình đã thành phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy sao?
- Anh, anh lên chức?
Ngôn Bá Thân không dám tin nên hỏi lại cho chắc, nghe thấy Ngôn Lễ Hiếu nói chắc, hắn vung tay tát mạnh vào mặt mình.
- Em là con lợn.
Từ thị xã Giang Đông lên đến tỉnh thành mất hơn 100km, hơn một tiếng rưỡi là vào tỉnh thành. lái xe taxi không quen đường trên tỉnh, Vương Quốc Hoa không thể làm gì khác là tìm một quán ăn xuống xe tìm quán ngồi ăn một chút rồi gọi điện cho Cao Nguyên.
Nghe thấy giọng của Vương Quốc Hoa, Cao Nguyên rất vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022126/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.